Mơ Ước
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 116 -
Tặng vật trong mùa Giáng Sinh
Tặng vật trong mùa Giáng Sinh.
Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTG Chợ Quán
(RVA News 19-12-2025) - Chuyện kể rằng:
Tại một khu phố nghèo ở rìa của một thị trấn sầm uất, có một cô bé làm nghề đánh giày, sống trong một căn nhà nhỏ cũ kỹ và xiêu vẹo với người mẹ còn trẻ nhưng bệnh tật quanh năm.
Vào đêm Giáng sinh năm ấy, tuyết rơi trắng xóa. Căn nhà nhỏ của hai mẹ con này gần như muốn bị nhấn chìm trong biển tuyết. Trời lạnh, không thể đi đánh giày, cô bé không có tiền để mua gì về để hai mẹ con cùng thưởng thức trong đêm Giáng sinh. Ðêm ấy, cô bé co ro bên mẹ, tấm chăn mỏng không đủ ngăn cái lạnh thấu xương. Cô bé từng nghe kể về ông già Noel đem đến cho các trẻ em nghèo các món quà rất đẹp. Nhưng đêm nay, cô không mong đồ chơi hay kẹo ngọt. Cô nằm nhìn lên mái nhà dột nát và mơ về một mái nhà nguyên vẹn khiến căn nhà được ấm hơn để mẹ và cô bé bớt đi cái lạnh giá của đêm đông.
Khi cô bé mỏi mòn chìm vào giấc ngủ và chuông nhà thờ điểm mười hai giờ, một ông lão râu trắng lặng lẽ bước vào căn nhà nghèo nàn. Ông không mang theo những hộp quà lấp lánh, mà âm thầm leo lên sửa lại mái nhà dột nát, và nhóm lên bếp lửa trong phòng đã tắt từ lâu. Trước khi rời đi, ông còn cẩn thận đặt lên bàn một túi bánh mì còn ấm, một bình sữa nóng và để lại mảnh giấy nhỏ với lời nhắn: "Chúc Giáng sinh an lành và ấm áp. Ông già Noel".
Sáng hôm sau, cô bé thức dậy trong hơi ấm dịu dàng. Mái nhà không còn dột, bếp lửa hồng vẫn cháy và mùi bánh mì lan khắp căn phòng. Cô bé hết sức ngạc nhiên nhìn thấy mái nhà không còn dột nát, cô đọc mẩu giấy trên bàn và vui mừng gọi mẹ thức dậy. Hai mẹ con chắp tay lại, cảm ơn ông già Noel đã đem đến cho mình những món quà hết sức tuyệt vời. Họ đã mừng Lễ Giáng sinh với bánh mì và sữa thật ấm áp.
Quý ông bà và anh chị em thân mến!
Vào mỗi mùa Giáng sinh, chúng ta thường được nhìn ngắm những hình ảnh rất đẹp: những ánh đèn lung linh, những cây thông rực rỡ, và những món quà được gói ghém cẩn thận. Rất nhiều hang đá được dựng lên và được trang hoàng lộng lẫy với đèn sao lấp lánh. Ðường phố, các khu thương mại, nhà hàng vang lừng tiếng nhạc và tấp nập người lui tới. Bên cạnh sự rộn ràng ấy, vẫn có những nơi thật lặng lẽ, nơi mà cái lạnh len vào từng góc nhà, và nơi con người chỉ mong một chút hơi ấm để đi qua đêm đông.
Câu chuyện về gia đình nghèo trong đêm Giáng sinh đưa chúng ta trở về với khung cảnh rất quen thuộc của Tin mừng nơi máng cỏ Bêlem. Chúa Giêsu đã không chọn sinh ra trong cung điện, nhưng trong một nơi đơn sơ, thiếu thốn, tanh hôi và lạnh lẽo. Người chọn đến với những con người bé nhỏ, nghèo hèn, những tâm hồn đơn sơ, mệt mỏi và cần được ủi an. Ông già Noel trong câu chuyện không xuất hiện rực rỡ, không mang theo những món quà lấp lánh. Ông đến trong thinh lặng, sửa lại mái nhà dột nát, nhóm lên bếp lửa đã nguội lạnh và để lại một túi bánh mì đơn sơ. Những việc làm ấy nhỏ bé, nhưng lại mang sức mạnh lớn lao, đem lại hơi ấm, sự sống và niềm hy vọng. Giáng sinh không chỉ là ngày trao quà hay nhận quà, mà là ngày nhận ra mình được yêu. Tình yêu ấy không nằm trong những điều to lớn, nhưng trong sự quan tâm chân thành, trong việc dám cúi xuống trước nỗi khó khăn của người khác, và trong việc chọn hành động vì trân trọng cảm xúc của người khác hơn là chọn tránh né để tìm sự thoải mái, an toàn cho riêng mình.
Một mái nhà được sửa, một bếp lửa được nhóm lên, một ổ bánh mì được chia sẻ. Hình ảnh này mời gọi mỗi người chúng ta tự vấn chính mình: Giữa cuộc sống bận rộn, liệu ta có dừng lại để nhận ra những máng cỏ nghèo nàn chung quanh mình? Liệu ta có sẵn sàng trở thành cánh tay nối dài của Chúa, mang hơi ấm đến cho những ai đang lạnh lẽo, và mang ánh sáng đến cho những ai đang sống trong bóng tối hay không? Niềm vui Giáng sinh vẫn nối tiếp mỗi khi chúng ta biết yêu thương nhiều hơn, biết chia sẻ nhiều hơn, và biết sống cho người khác hơn. Xin Chúa Hài Ðồng cho chúng ta một trái tim đơn sơ, biết lắng nghe, biết cảm thông và biết hành động, để qua chính cuộc đời mình, tình yêu của Thiên Chúa được tiếp tục gõ cửa thế gian một cách âm thầm nhưng đầy hy vọng.
Lạy Chúa Giêsu Hài Ðồng, Chúa đã đến trần gian trong nghèo khó và thinh lặng, để dạy chúng con rằng tình yêu không cần ồn ào, chỉ cần chân thành và trao ban. Xin cho chúng con biết mở rộng đôi mắt để nhận ra Chúa đang hiện diện nơi những con người bé nhỏ, những gia đình thiếu thốn, và những tâm hồn đang lạnh lẽo vì cô đơn và đau khổ. Xin cho chúng con một trái tim giống như trái tim của Chúa, biết chạnh lòng trước nỗi đau của người khác, biết cúi xuống để phục vụ, và biết sẻ chia từ những điều rất nhỏ trong đời sống hằng ngày. Ước chi mỗi việc làm yêu thương của chúng con trở thành một bếp lửa sưởi ấm lòng người, một mái nhà che chở hy vọng, để Chúa tiếp tục được sinh ra trong chính cuộc đời của chúng con và nơi thế giới hôm nay. Amen.
Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTG Chợ Quán