Chiếc Áo Từ Nhân

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 60 -

Tuyên Xưng Lòng Tin

 

Tại nhà thương tâm thần kia có một bệnh nhân luôn nghĩ mình là người chết. Bác sĩ đã tìm đủ mọi phương cách điều trị nhưng vẫn vô hiệu, không gì có thể làm cho người ấy thay đổi não trạng được. Cuối cùng, bác sĩ tìm ra một phương cách khác.

Sau nhiều thời gian lý luận và thuyết phục, bác sĩ đã giúp bệnh nhân đồng ý rằng người chết không có sự sống nữa, vì thế không còn máu lưu thông và không bị chảy máu nữa. Ðược sự đồng ý của bệnh nhân, bác sĩ lấy kim chích vào đầu ngón tay của người ấy và cố gắng nặn cho máu chảy ra. Từng gịot máu nhỏ ra trước mắt người bệnh nhân đủ để cho người ấy nhìn thấy rõ. Bác sĩ tuyên bố:

- Như ông nhìn thấy, đó là những giọt máu từ ngón tay ông đang chảy ra. Thân thể ông còn máu lưu thông, vì vậy ông là người sống chứ không phải là người chết nữa.

Bệnh nhân trố mắt nhìn những giọt máu chảy ra nhưng vẫn cố chấp không tin, rồi ông ta ngẩng mặt lên nhìn bác sĩ và nói:

- Nhưng bác sĩ đâu có biết hết mọi sự. Xác chết vẫn còn chảy máu được.

* * *

Chúng ta thường nghe nói: "Không ai mù cho bằng người không muốn nhìn thấy". Nhìn vào xã hội, những hình thức kỳ thị màu da tiếng nói, những đố kỵ giữa người quyền cao chức trọng và giới cùng đinh, giữa người giàu sang và kẻ không có tiền v.v... tất cả đều là những triệu chứng của bệnh mù lòa. Có Những thứ mù lòa của tâm hồn còn trầm trọng hơn sự mù lòa của con mắt thể xác. Khi chúng ta chỉ bận tâm để ý tới những cái rác trong mắt người khác và quên cái xà trong mắt ta cũng là như người mù vậy.

Có thể nói được rằng mỗi người chúng ta đều có một thứ mù lòa nào đó hoặc thể xác, hoặc tâm hồn, hoặc về mặt thiêng liêng. Ngay từ thời ban đầu, khi nguyên tổ nhân loại được tạo dựng, ông Adong đổ tội cho bà Eva, bà Eva đổ tội cho con rắn đã cám dỗ bà bất tuân lệnh truyền của Chúa. Từ ngày đó, con người cũng được thừa hưởng thói hư nết xấu, chạy tội và chối bỏ những điều không muốn nhìn thấy nơi bản thân mình.

Trong Phúc Âm, khi thuật lại việc Chúa Giêsu chữa lành người mù từ lúc mới sinh, thánh sử Gioan nhấn mạnh sự tiếp xúc trực tiếp giữa Chúa Giêsu và người mù. Ngài có thể chữa lành ông bằng một lời nói từ đàng xa. Nhưng không, Ngài đã muốn chữa lành bằng sự tiếp xúc trực tiếp với người mù và qua việc tuyên xưng đức tin của người ấy. Ngài đến gần, nhổ xuống đất, lấy nước bọt trộn thành bùn rồi xoa bùn trên mắt người ấy và bảo hãy đi rửa trong ao Siloe. Người ấy đi rửa và được sáng mắt, không những mắt của thể xác mà còn cả con mắt tâm hồn và ông đã nhận ra Ngài. Bất chấp những sự đố kỵ và cố chấp của giới thủ lãnh, sau cùng ông đã mạnh dạn tuyên xưng: "Lạy Chúa, con tin Ngài là Con Thiên Chúa".

Trong mỗi người đều có một góc tối tăm mà chúng ta không muốn nhìn kỹ vào để được thấy tỏ tường, nhưng đó lại chính là nơi cần được ánh sáng của Chúa chiếu soi, vì chỉ có chân lý của Chúa mới giải thoát con người khỏi cảnh mù lòa. Ðể được chữa lành những sự mù lòa của tâm hồn, chúng ta cần có can đảm đến gần Chúa, để Ngài nhìn thẳng vào cặp mắt, nhìn tận vào tâm hồn ta, cần khiêm tốn xưng thú sự mù lòa của chúng ta và cầu xin Chúa chữa lành cho chúng ta, cần tuyên xưng lòng tin vào quyền phép của Chúa có thể chữa lành và xin Ngài kiện cường lòng tin còn quá yếu nhược của ta. Và một khi đã cảm nghiệm mình được chữa lành, lúc đó, lòng tin sẽ càng thêm vững mạnh.

"Lạy Chúa, Xin cho con được chữa lành". Ðó là một lời cầu xin đơn sơ và ngắn gọn, nhưng nếu lời cầu xin đó được phát sinh tận đáy lòng khiêm tốn chân thành, lời cầu xin đó sẽ có sức mạnh lạ thường. Ông Batimeo, người mù ngồi ăn xin bên đường, khi nghe biết Chúa Giêsu sắp đi ngang qua ông đã lớn tiếng kêu xin Ngài cứu chữa, cả khi người ta dọa nạt bảo im đi, ông ta lại càng lớn tiếng kêu xin hơn và Chúa đã chữa lành ông. Trong các phép lạ phúc âm thuật lại, điều kiện cần thiết để được Chúa Giêsu chữa lành là lòng tin. Nhiều lần Ngài hỏi các bệnh nhân đến kêu xin Ngài: "Con có tin Ta có thể chữa lành con được không?"

Lạy Chúa là chân lý và là sự sống, con tin Chúa.

Biết bao lần lòng kiêu ngạo và tính tự phụ đã làm con hóa ra mù lòa không còn biết nhận ra Chúa nữa, con đã từng tạo cho con hình ảnh của Chúa theo họa ảnh con người hèn mọn của con thay vì nhận ra sự cao cả của Chúa qua vũ trụ và qua sự hiện diện của Chúa những khi Chúa đi ngang qua bên cạnh con, qua những người đau khổ, qua sự tốt lành của những người chung quanh con, qua nụ cười tươi nở của những đứa trẻ con gặp.

Lạy Chúa,

Xin đặt tay Chúa vào mắt con để con nhận biết Chúa. Xin đặt tay Chúa trên trái tim con để con biết yêu mến và tin tưởng vào Chúa, vì Chúa đã muốn nên bạn đường đồng hành với con trên con đường đức tin.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page