Chiếc Áo Từ Nhân
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 46 -
Sống Ðích Thực
Trong cuốn sách có tựa đề "Bảy thói quen của những con người có tài năng cao", tác giả Steve Corvey đã kể lại kinh nghiệm mà chính ông đã có được trong một chuyến xe điện ngầm tại New York vào một buổi sáng chủ nhật.
Tác giả kể lại rằng trên chuyến xe điện ngầm mọi người đang ngồi yên lặng, một số đang đọc báo, một số ngủ gà ngủ gật, một số khác thì nhắm mắt để chiêm niệm. Quả là một khung cảnh tĩnh lặng an bình. Thế rồi, đến một trạm dừng, một người đàn ông cùng với một đàn con bước lên xe. Mấy đứa nhỏ bắt đầu la lối cãi cọ nhau. Chúng ném đồ chơi vào người nhau, có đứa giật cả những tờ báo của người khác. Bầu không khí tĩnh lặng bỗng trở nên ồn ào khó chịu. "Ðây là những đứa trẻ mất dạy", có lẽ người hành khách nào cũng nghĩ thầm trong bụng như thế nhưng không ai dám lên tiếng, và điều làm cho hành khách khó chịu hơn là người cha vẫn ngồi bất động.
Tác giả Steve Corvey không thể tưởng tượng được rằng người cha có vẻ tỏ ra bất động như thế để cho các con của ông muốn làm gì thì làm. Cuối cùng, với tất cả bình tĩnh và tự chủ, ông đến gần bên người đàn ông và nói:
- Thưa ông, các con của ông quả thật đang quấy rầy người khác. Ông có thể bảo chúng ngồi yên một chút được không?
Người đàn ông đưa mắt nhìn tác giả Steve Corvey như thể đây là lần đầu tiên ông hồi tỉnh sau một cơn ngủ dài rồi nói:
- Ồ, ông có lý, tôi xin lỗi. Lẽ ra tôi phải lên tiếng bảo các con của tôi ngồi yên. Chúng tôi vừa mới rời bệnh viện, người mẹ của chúng vừa mới qua đời được một tiếng đồng hồ. Tôi không biết phải làm gì và tôi nghĩ chắc các con tôi cũng chẳng biết phải cư xử như thế nào.
Tác giả Steve Corvey ghi lại như sau:
"Bạn có biết lúc đó tôi nghĩ gì không? Thình lình tôi thấy mọi sự đều thay đổi, vì tôi thấy khác cho nên tôi cũng cảm nghĩ khác và tôi cũng đã cư xử khác. Cơn giận của tôi bỗng biến mất, tôi không còn phải nghĩ đến chuyện kiểm soát cách cư xử và thái độ của tôi nữa. Trái tim tôi tràn ngập nỗi đau của người đàn ông vừa mất vợ, những nỗi xúc động của cảm thương và đồng cảm tuôn trào. Tôi hỏi người đàn ông: "Vợ ông vừa mới qua đời ư? Ồ, tôi xin lỗi. Liệu tôi có thể làm được gì để giúp ông không?"
Không có gì thay đổi trên chuyến xe điện ngầm ấy, mọi sự đều như cũ, cũng vẫn những con người đó, cũng vẫn những đứa trẻ ồn ào đó. Nếu có thay đổi chăng thì đó là cách nhìn sự vật và cùng với cách nhìn ấy, cách cư xử cũng thay đổi.
* * *
Hình thức cao độ nhất của tình yêu là cùng chia sẻ chân thành một số phận. Chúng ta biểu lộ tình yêu không chỉ khi chúng ta ban tặng mà bằng cả khi đón nhận, trao đổi, tương trợ, đối thoại và hiệp nhất với người khác. Ðây là cách thế thể hiện tình yêu của Thiên Chúa. Thiên Chúa không chỉ yêu thương con người từ trời cao, Ngài đã hóa thân làm người, Ngài đã trở nên giống loài người chúng ta trong mọi sự, ngoại trừ tội lỗi. Ngài đã biết thế nào là đói, Ngài đã biết thế nào là khóc. Qủa thật, Chúa Giêsu đã làm người và đã chỉ cho chúng ta cách sống cho ra người. Sống đích thực là có thể quên mình. Làm người thực sự là có thể đặt mình vào hoàn toàn trong đời sống con người và chấp nhận trao đổi.
Mùa Chay chúng ta có dịp chiêm niệm mầu nhiệm khổ nạn của Chúa Giêsu. Trên thập giá Ngài đã thực sự sống trọn thân phận con người. Sự cảm thông và lòng thương xót đã được Thiên Chúa thể hiện một cách trọn vẹn qua cái chết của Chúa Giêsu trên thập giá. Trong mầu nhiệm này, chúng ta được mời gọi để lấy sự cảm thông và tha thứ mà đối xử với nhau.
Lạy Chúa Giêsu,
Xin cho chúng con biết đau với niềm đau của người khác, biết khắc khoải với nỗi khắc khoải của người khác ngõ hầu được tham dự một cách thâm sâu vào mầu nhiệm tử nạn của Chúa.