Chiếc Áo Từ Nhân
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 43 -
Tâm Hồn Khó Nghèo
Tại tu viện kia có hai thầy dòng nổi tiếng là nhân đức, nhất là về lòng khiêm tốn và kiên nhẫn. Hai thầy chung sống trong một căn nhà nhỏ bé, lo việc cầu nguyện, chăm sóc vườn rau và những cây ăn trái. Hai thầy chuyên cần làm việc, đào mương dẫn nước nên vườn tược lúc nào cũng xanh tươi và cành cây nặng trĩu những trái cây ngon ngọt, để chia sẻ với các thầy trong những nhà khác nữa. Cũng không thiếu cho những khóm hoa lúc nào cũng tươi nở muôn màu sắc dành để dâng tiến Chúa trong nhà nguyện của họ.
Tiếng thơm nhân đức của hai thầy đã đến tai cha bề trên đã cao niên. Một hôm, cha quyết định tới thăm hai thầy để có dịp chứng kiến tận mắt những nhân đức thánh thiện của hai thầy. Vừa trông thấy bóng dáng cha bề trên, hai thầy vội vàng ra cửa đón tiếp cách vui vẻ thân tình. Sau mấy phút cầu nguyện trước nhà nguyện, cha bề trên ngỏ ý muốn đi thăm ruộng vườn của hai thầy. Hai thầy vui vẻ dẫn đưa cha bề trên đi xem khắp cả vườn và chỉ cho người thấy từng loại cây ăn trái, từng luống rau, từng bụi hoa. Vừa đi cha bề trên vừa nhăn nhó tỏ vẻ khó chịu, trách khéo là vườn quá đẹp đối với những kẻ tu hành. Hơn thế nữa, cha bề trên lại dùng cây gậy chống trên tay, đập phá những cây bắp cải, những cây rau xà lách và những bụi hoa gần hai bên lối đi. Trước cử chỉ khác lạ xem như điên rồ của cha bề trên, hai thầy vẫn giữ thinh lặng, không một lời phản ứng chống lại.
Xem vườn tược xong thì cũng đã tới gần giờ cơm trưa nên hai thầy đến quì trước mặt cha bề trên lúc đó đang ngồi nghỉ mệt dưới bóng cây, mồ hôi nhễ nhãi và thưa:
- Kính thưa cha, nếu cha cho phép, chúng con sẽ đi thâu nhặt những lá rau còn lại không bị hư nát để dọn bữa ăn thanh đạm mời cha dùng với chúng con.
Tai vừa nghe những lời đó, mắt cha bề trên như sáng lên và ngài đã nhận ra nhân đức cao quí của hai thầy, ngài mở rộng vòng tay ôm lấy hai thầy và vui vẻ đáp:
- Cảm tạ Thiên Chúa vì thực sự Thần Khí Chúa đang ngự giữa chúng con nơi đây.
* * *
Như lửa thử vàng, nhân đức con người cũng phải được thanh luyện bằng gian khổ, thử thách và vui vẻ chấp nhận những điều trái ý riêng mình. Trong bài giảng trên núi về Tám Mối Phúc Thật, Chúa Giêsu nói với dân chúng: "Phúc thay người có tâm hồn nghèo khó. Phúc thay người hiền lành. Phúc thay người có lòng xót thương. Phúc thay người bị bách hại vì sự công chính. Các con hãy vui mừng hớn hở vì phần thưởng dành cho các con ở trên trời thật lớn lao".
Những lời trên đây đồng thời cũng phác họa cho chúng ta thấy chân dung của Chúa Giêsu, Ngài là Ðấng nhân từ rộng lòng xót thương, không nỡ bẻ gẫy cây nứa đã bị giập hoặc dập tắt ngọn đèn leo lét sáng. Ngài là Ðấng bị bách hại, khủng bố, bất công, nhưng vẫn không hung hăng tự vệ, như con chiên hiền lành vô tội bị dẫn tới lò xén lông. Hơn ai hết, chính Ngài là Ðấng có tâm hồn nghèo khó và thực sự sống khó nghèo từ khi chào đời trong hang đá Bethlem cho tới khi tắt thở nhục nhã trên thập giá.
Tinh thần khó nghèo của Chúa Giêsu không chỉ là chấp nhận cảnh sồng khó nghèo về mặt vật chất vì thiếu thốn mà thôi, nhưng là tự chọn lấy cho mình sự yếu đuối của đứa trẻ hơn là quyền cao chức trọng, là chấp nhận bất công bách hại hơn là dùng sức mạnh để tự vệ, là chấp nhận triệt để sự vâng lời thi hành thánh ý Thiên Chúa Cha hơn là hành động theo ý riêng mình.
Hơn thế nữa, Chúa Giêsu vốn là Thiên Chúa nhưng không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa. Trái lại, Ngài đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân phận nô lệ để trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế. Ngài lại còn vâng lời hạ mình cho đến chết và chết trên cây thập tự. Qua mầu nhiệm nhập thể giáng trần, Chúa Giêsu tiếp tục mời gọi mỗi người tiến bước theo gương Ngài sống tinh thần khó nghèo từ bỏ và hiền lành khiêm tốn như chính Ngài đã sống.
Lạy Chúa Giêsu
Con chỉ biết dâng lên Chúa lời kinh khiêm hạ. Xin Chúa ban cho con sự hiền lành và tính mềm dẽo để con ý thức được mình yếu đuối cần được người khác giúp đỡ hơn là gây phiền hà, hoặc có thái độ khinh khi người khác. Xin ban cho con một tấm lòng khiêm tốn để con không trở nên cứng cỏi trước những lời chỉ dạy, những lời phê bình hoặc cả đến những lời kết án khắt khe nữa.