Chiếc Áo Từ Nhân

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 20 -

Ánh Sáng Hy Vọng

 

Một chuyên gia tâm lý trị liệu kể lại một kinh nghiệm như sau:

Một thanh niên bị ung thư xương đến xin tôi cố vấn. Một chân của anh đã bị cưa tới háng. Anh xem nỗi bất hạnh này như một nỗi bất công đối với anh, cho nên anh căm thù tất cả mọi người khỏe mạnh. Bằng tâm lý trị liệu và cụ thể, bằng các hình vẽ, tôi cố gắng giúp anh vượt qua sự căm hận ấy. Chỉ sau hai năm trị liệu, anh mới ra khỏi chính mình để tìm đến với người khác. Anh bắt đầu đi thăm viếng những người tàn tật có khi phải chịu những mất mát lớn lao hơn anh và kể lại cho tôi nghe những câu chuyện vô cùng lý thú.

Ngày nọ, anh đến thăm một thiếu nữ cùng tuổi với anh. Hôm đó là một ngày hè nóng, vì mặc quần ngắn cho nên anh để lộ chiếc chân giả khi bước vào nhà thương. Người thiếu nữ vừa mới giải phẫu ngực. Sự mất mát này làm cho cô thất vọng đến nỗi cô không muốn nhìn tới người thanh niên. Có lẽ, để làm cho cô khuây khỏa, các y tá mở nhạc thật lớn. Dù vậy, người thiếu nữ vẫn không để ý tới bất cứ người nào. Không biết làm cách nào khác hơn, người thanh niên liền tháo chiếc chân giả của anh ra và bắt đầu nhảy múa theo điệu nhạc. Cử chỉ lạ thường của người thanh niên tạo được sự chú ý của cô gái. Cô nhìn anh và bật cười thành tiếng. Cô nói:

- Nè ông bạn, nếu ông bạn nhảy múa được thì tôi cũng có thể hát.

Một năm sau, chúng tôi ngồi lại với nhau để nhìn lại kết quả của công việc. Người thanh niên nói về những gì là có ý nghĩa nhất đối với anh và tôi cũng chia sẻ những gì mà tôi cho là có ý nghĩa nhất trong quá trình làm việc. Trong khi nhìn lại diễn tiến của công việc trong hai năm qua, tôi mở hồ sơ của anh ra và thấy có nhiều tấm hình được anh vẽ trước đó, tôi trao cho anh, anh xem qua rồi cầm lên một bức hình. Trong bức hình này, theo đề nghị của tôi, anh đã vẽ điều mà anh cho là tượng trưng cho thân thể của anh. Ðó là bức hình của một chiếc bình vỡ có một đường nứt chạy xuyên qua. Ðường nứt này được anh dùng một cây bút chì đen để tô đậm nét. Lúc đó, tôi nhận thấy anh đã trút bỏ lên đó tất cả những cơn giận dữ của anh, hẳn anh đã phải đau khổ nhiều bởi vì chiếc bình là thân thể của anh dường như sẽ không bao giờ có thể hoạt động bình thường được nữa. Chiếc bình vỡ thì làm sao có thể giữ nước. Thế nhưng, giờ đây sau nhiều năm, nhìn lại bức hình, anh thốt lên:

- Tôi chưa vẽ xong tấm hình.

Tôi trao cho anh hộp bút chì và nói:

- Thế thì tại sao anh không vẽ cho xong?

Anh liền cầm lấy cây bút chì màu vàng rồi bắt đầu tô đậm lên chỗ nứt trên chiếc bình. Anh giải thích như sau:

- Chính tại chỗ nứt rạn này mà ánh sáng mới chiếu xuyên qua.

Thay cho chỗ nứt rạn ấy là một luồng ánh sáng. Ánh sáng đã chiếu xuyên qua chỗ nứt rạn trên thân thể anh.

* * *

Chúng ta có thể lớn mạnh trong những chỗ đổ vỡ. Ðó là bài học mà chuyên viên tâm lý trị liệu trong câu chuyện trên đây muốn chia sẻ cho chúng ta. Không có nỗi bất hạnh nào trong cuộc sống có thể giam hãm chính mình trong võ ốc thất vọng của chúng ta. Niềm tin Kitô giáo luôn mang lại cho chúng ta ánh sáng của hy vọng. Niềm tin này nói với chúng ta rằng mỗi người là một ngôi vị độc nhất vô nhị, và như vậy có một chỗ đứng và một vai trò cá biệt trong thế giới này. Nếu chúng ta ý thức được chỗ đứng ấy, và nếu chúng ta biết tận dụng khả năng của chúng ta, chúng ta sẽ góp phần làm cho thế giới này thành một nơi đáng sống hơn, và như vậy, cuộc sống của chúng ta mới có ý nghĩa. Thay vì ngồi đó mà nguyền rủa bóng tối, hãy đốt lên một ngọn nến; thay vì ngồi đó mà than khóc những nỗi bất hạnh của cuộc đời, hãy ra khỏi bản thân và làm bất cứ một điều gì đó hữu ích cho người khác.

Phải chăng đó không là bí quyết để chúng ta tìm được niềm vui và ý nghĩa cho cuộc sống?

Lạy Chúa,

Dù chỉ là một nén bạc nhỏ, nhưng xin cho chúng con cũng được đón nhận như là một nén bạc đặc biệt Chúa đã trao gửi riêng cho mỗi người chúng con và ra sức làm cho nén bạc ấy sinh lợi.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page