Chiếc Áo Từ Nhân
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 19 -
Sống Và Yêu Thương Ðến Cùng
Tháng 4 năm 1940, quân đội Ðức Quốc Xã xâm chiếm Ðan Mạch, người ta không thấy có bất cứ một kháng cự quân sự nào về phía Ðan Mạch bởi vì Ðan Mạch biết rằng có chống cự cũng vô ích. Một chính phủ bù nhìn được dựng lên và người dân Ðan Mạch phải làm những biểu hiệu cụ thể cần thiết để sống còn.
Nhưng năm 1943, Ðức Quốc Xã quyết định áp dụng cho Ðan Mạch cùng một chủ trương độc ác như tại những nước bị chiếm đóng khác ở Âu Châu. Một cách cụ thể, họ cũng muốn người dân Ðan Mạch tích cực cộng tác trong việc truy lùng và quét sạch người Do Thái ra khỏi xã hội, nhưng một số sĩ quan Ðức còn có lương tâm đã tiết lộ cho quân kháng chiến Ðan Mạch chương trình độc ác của Ðức Quốc Xã. Những con đường trốn thoát đã mau chóng được thiết lập, những người hoàn toàn xa lạ đã tiến đến gặp người Do Thái ngoài đường phố và trao cho họ chìa khóa nhà của mình để họ có thể lẩn trốn, những nhân viên hỏa xa và các thuyền trưởng cũng tham gia vào kế hoạch cứu thoát người Do Thái. Chỉ trong vòng vài tuần lễ đã có ít nhất bảy ngàn người Do Thái đã trốn khỏi Ðan Mạch để qua Thụy Ðiển vì nước này chưa bị Ðức Quốc Xã xâm chiếm. Một số người Do Thái còn cho biết tàu của họ bị những chiếc tàu tuần duyên của hải quân Ðức Quốc Xã kiểm soát nhưng các sĩ quan Ðức đã để cho họ trốn thoát.
Ðối với nhiều người Ðan Mạch, kế hoạch giúp người Do Thái trốn thoát có thể đồng nghĩa với tử hình hay trại tập trung. Nhưng đứng trước nhu cầu sinh tử của người Do Thái, cả dân tộc Ðan Mạch và nhiều người Ðức đã bỏ thái độ thù nghịch oán hờn để sẵn sàng hy sinh cả vì một nghĩa cử yêu thương cao cả.
* * *
Thái độ của người Ðan Mạch và một số người Ðức tại Ðan Mạch đối với người Do Thái trên đây gợi lại cho chúng ta gương của thánh Maximiliano Kolbe, người đã hy sinh mạng sống của mình để cứu một người bạn tù trong thời Ðức Quốc Xã. Chết thay cho một người bạn tù, thánh Maximiliano Kolbe đã sống cho đến cùng lời dạy của Chúa Giêsu: "Không có tình yêu nào cao cả hơn tình yêu của người thế mạng vì người mình yêu".
Chúa Giêsu đã sống cho đến cùng, yêu thương cho đến cùng, cho nên Ngài đòi hỏi các môn đệ của Ngài cũng phải có thái độ tận căn. Cầm cày mà ngó lại đàng sau thì không xứng đáng làm môn đệ Ngài. Ai không từ bỏ tất cả mọi sự, kể cả cha mẹ, vợ con, anh em, thì không đáng làm môn đệ của Ngài.
Quả thực, trong cuộc sống cũng như giáo huấn của Ngài, Chúa Giêsu không chấp nhận thái độ nước đôi hay thỏa hiệp. Thỏa hiệp nào cũng là một tính toán và trong tính toán luôn có hơn thiệt, có khi cái lợi trước mắt là một mất mát lâu dài, có khi được của cải vật chất mà mất những giá trị đạo đức, có khi được một chút dễ dãi mà mất tự do đích thực, có khi được một chút lợi lộc mà hư thiệt bản thân. Chúa Giêsu đã chẳng cảnh cáo: "Ðược cả thế gian mà mất chính bản thân thì được ích gì". Con người chỉ tìm lại được bản thân bằng sự hiến thân vô vị lợi mà thôi. Chân lý về con người này như được Công Ðồng Chung Vaticano II nhắc nhở trong hiến chế Vui Mừng và Hy Vọng cũng cần được chúng ta đem ra tâm niệm và thực hành mỗi ngày.
Lạy Chúa,
Xin cho chúng con luôn biết sống quảng đại, biết cho đi mà không tính toán. Xin cho chúng con không chờ đợi một phần thưởng nào khác hơn là biết chúng con đang thực thi thánh ý Chúa.