Chiếc Áo Từ Nhân
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 08 -
Tình Yêu Và Ân Sủng
Trong bộ sách có tựa đề "Những tấm lòng cao cả" có thuật lại một câu chuyện của Haroll Frulsen như sau:
Khi nghe con gái út của tôi tên là Bernadette vừa tròn mười tuổi, tôi nhận thấy mình bắt đầu lo lắng về cháu. Bốn năm vừa qua thật là những năm tháng khó khăn cho gia đình tôi, bởi vì trong một thời gian ngắn cả hai ông bà lần lượt qua đời. Nhất là với Bernadette, nó rất thân với ông bà nên lúc nào cũng quấn quít và gắn bó với ông bà, và ông bà cũng rất mực yêu thương Bernadette. Hơn nữa, bản chất của Bernadette là rất nhạy cảm, nên khi ông bà qua đời, cháu đã rơi vào cơn khủng hoảng trầm trọng. Tính tình của nó mỗi ngày một trở nên trầm mặc hơn và khi lên mười thì cháu thực sự lâm vào trạng thái trầm cảm. Trong gần một năm trời, thỉnh thoảng cháu mới nhoẻn miệng cười, cháu thờ ơ, lặng lẽ với mọi sự, ánh mắt của cháu dường như thiếu sinh khí, ai nhìn vào cũng có cảm giác đó là một cặp mắt vô hồn. Tôi thực sự lo lắng và cũng chẳng biết phải làm gì trong khi trầm cảm của Bernadette mỗi ngày một tệ hại hơn.
Một hôm, tôi chợt nhớ đến thời thơ ấu của mình, khi đó ông bà, cha mẹ và những người thân thường biểu lộ tình thương bằng cách ôm hôn đám trẻ chúng tôi. Từ khi xa cha mẹ, mỗi khi gặp khúc mắc hay buồn chán, tôi tưởng như mình đang ngồi trong lòng của cha tôi hỏi ý kiến người và xin cho có lời khuyên. Và lúc này cũng vậy, tôi thầm hỏi người cha đã khuất bóng của tôi: "Cha ơi, con phải làm gì để giúp cho bé Bernadette của con được vui vẻ, hồn nhiên trở lại?" Và tôi đã tìm ra phương thuốc để chữa trị cho cháu. Tôi quyết định âu yếm và ôm cháu nhiều hơn. Bất cứ khi nào có thể làm được là tôi sẽ ôm lấy cháu trong lòng. Thời gian trôi qua, Bernadette dường như vui vẻ hơn, thoải mái hơn, những nụ cười thật tươi đã thường xuyên nở trên đôi môi ngày một tươi thắm của cháu. Sức sống cũng được tỏ lộ trong đôi mắt của cháu. Tính cách vui vẻ hồn nhiên cũng trở lại trong cháu, cháu trở nên thích vui chơi và tham gia vào những sinh hoạt năng động hơn. Nỗi u buồn cũng không còn thống trị bản tính năng động của cháu nữa và bất kỳ khi nào cháu cảm thấy bối rối, xuống tinh thần hoặc buồn nản là cháu lại đòi tôi ôm lấy cháu. Hoặc khi tôi không vui là cháu cũng lại ôm lấy tôi và thì thầm rằng: "Con yêu mẹ".
* * *
Ðọc qua câu chuyện trên tôi nhớ lại câu hát du dương tự thuở nào:
"Tình yêu có tự nơi nao,
Êm êm một khúc sông Cầu".
Vâng, tác giả của bài hát cũng tỏ vẻ lúng túng bởi cũng chẳng biết tình yêu có từ bao giờ. Phải chăng đó là lý do người ta nhắc đến tình yêu muôn thuở, bởi chẳng có ai biết tuổi thọ của tình yêu là bao nhiêu và cũng chẳng bao giờ tình yêu lại trở thành một thực tế xưa cũ, nhàm chán? Chính vì thế, những biểu hiện của tình yêu, những ngôn ngữ chất chứa lời yêu thương cũng mang tính cách trường cửu như tình yêu vậy. Một cái bắt tay, một nụ hôn, những vòng tay siết chặt yêu thương là những yếu tố dường như không thể vắng bóng khi đã chín muồi. Và những cử chỉ yêu thương thắm thiết đó cũng có giá trị củng cố và phát triển tình yêu.
Xét trên bình diện thiêng liêng cũng vậy, đời sống đức tin cũng cần phải có những giây phút gần gũi, thân thương, nhằm biểu lộ tình liên đới giữa những con người với nhau, và giữa con người là thụ tạo hữu hình với Thiên Chúa, Ðấng tạo dựng nên chúng ta và đã đặt chúng ta trong quĩ đạo của tình yêu. Tất cả những thực hành có tính giới hạn của con người sẽ trở thành những thực tại có giá trị vô song khi nó gắn chặt với cái hồn là Thiên Chúa, là tình yêu. Cách thực hành đạo với những nghi thức phụng vụ được cử hành với mục đích là để thờ phượng Thiên Chúa thực ra cũng là những cách thức để chúng ta diễn tả sự gắn bó của mình với Thiên Chúa, và cũng giúp chúng ta một lần nữa khẳng định sự gắn kết của chúng ta với Ngài. Tất cả những điều đó nhằm củng cố và gia tăng nội lực của mình, nội lực đó chính là tình thương và ân sủng của Thiên Chúa cho chúng ta.
Lạy Chúa,
Xin cho mỗi chúng con luôn ý thức về mỗi giá trị của những việc thực hành thông thường, nhằm diễn tả tình yêu của Chúa và con người để cuộc sống mỗi ngày một đầy ắp những biểu hiệu của niềm vui, tình yêu và hy vọng.