Chân Lý và Tự Do

(Tài Liệu Giáo Lý Cho Người Trưởng Thành

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 56 -

Mặt Trái Của Niềm Hy Vọng

 

Nói đến niềm hy vọng Kitô giáo, chúng ta không thể không nói đến những thái độ đi ngược lại với niềm hy vọng đó. Một trong những thái độ tiêu cực đó chính là thất vọng, mất tin tưởng nơi lòng nhân từ của Thiên Chúa. Thật ra, con người dù xấu xa đến đâu cũng được Thiên Chúa yêu thương, Ngài không bao giờ thất vọng về con người đồng thời cũng mời gọi con người không nên thất vọng về người khác. Trở thành dấu chỉ của niềm hy vọng là luôn nhận ra lòng nhân từ và ơn cứu độ mà Thiên Chúa đã thể hiện cho nhân loại.

Lười biếng, sợ trách nhiệm, sợ dấn thân, là đi ngược lại niềm hy vọng và như vậy không thể trở thành dấu chỉ niềm hy vọng cho người khác. Sống như thế là xúc phạm đến Chúa và những lời hứa của Ngài.

Giam mình trong quá khứ để gậm nhấm những lỗi lầm, thiếu sót của mình cũng là một thái độ đi ngược với niềm hy vọng Kitô giáo, niềm hy vọng này luôn mời gọi con người nhìn về phía trước. Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu luôn mời gọi con người vững tâm và tiến bước: với người bất toại, Ngài nói: "Hãy vác chõng mà về" hãy đứng lên làm lại cuộc đời; với người phụ nữ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình và bị dân chúng đem đến trước mặt Ngài, Ngài cũng nói: "Chị hãy về đi, đừng phạm tội nữa".

Nhưng tin tưởng nhìn về phía trước không có nghĩa là đeo đuổi một niềm hy vọng song song với niềm hy vọng Kitô giáo. Ngày nay, một trong những cám dỗ nguy hiểm nhất đối với nhiều kitô hữu, đó là đặt những niềm hy vọng hoàn toàn trần thế ngang hàng với niềm hy vọng Kitô giáo, chẳng hạn chạy theo sự nghiệp chính trị, kinh tế, hay một danh vọng hão huyền, mà không màng đến những đòi hỏi của niềm tin. Thành công, phát triển, tiến bộ, đó là những con dao hai lưỡi của thời đại. Dĩ nhiên, niềm hy vọng Kitô giáo không bao giờ đối nghịch với những giá trị ấy; tuy nhiên, nguy cơ của những giá trị ấy chính là làm cho con người khinh thường hoặc loại trừ khỏi cuộc sống những phương thế giúp nuôi dưỡng niềm hy vọng đích thực là bầu khí thinh lặng, sự cầu nguyện, lòng bác ái, tình người. Khi con người bỏ qua một bên những phương thế này để chỉ biết chạy theo sự thành công, phát triển, tiến bộ, thì lúc đó niềm hy vọng đích thực bị bóp nghẹt, con người xa rời định mệnh vĩnh hằng của mình, và dĩ nhiên cho dù có được lấp đầy bằng của cải, tiện nghi vật chất, cuộc sống con người vẫn trống rỗng mà thôi.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page