Cái Giá Của Tự Do
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 169 -
Niềm Phó Thác
Ðưa Con Người Ðến Bờ Bình Yên
Niềm Phó Thác Ðưa Con Người Ðến Bờ Bình Yên
Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.
(RVA News 18-01-2023) - Chuyện kể về một sĩ quan quân đội đang cùng với gia đình mình xuống tàu để đi nhận nhiệm vụ ở một vùng đất mới rất xa xôi. Tàu rời bến được vài ngày thì gặp phải một cơn bão lớn ập tới. Tất cả mọi người ở trên tàu đều rất sợ hãi và hoảng loạn. Người vợ của viên sĩ quan cũng hết sức lo lắng và hoảng sợ. Bà càng ngạc nhiên và bực bội hơn khi nhìn thấy chồng mình vẫn bình tĩnh đứng nhìn qua ô cửa tàu để quan sát thời tiết như chẳng có gì xảy ra. Bà lên tiếng nói với ông:
- Này anh, anh không nghĩ chúng ta sắp chết hay sao? Ít ra anh cũng phải quan tâm đến sự an nguy của em và làm điều gì đó đi chứ!
Viên sĩ quan nghe vậy thì rút cây súng đang đeo bên hông ra, hướng nòng súng thẳng về phía người vợ. Người vợ tái mặt, mất hồn khi thấy mũi súng của chồng đột nhiên hướng về mình, nhưng rồi ngay sau đó, bà bật cười và không hề sợ hãi, đưa tay ra đẩy nòng súng về hướng khác.
Viên sĩ quan hỏi:
- Em không sợ khi anh hướng súng về phía em sao?
Người vợ thản nhiên đáp:
- Tại sao em phải sợ? Khi cây súng đó ở trong tay của người chồng rất mực yêu thương em? Anh sẽ luôn bảo vệ em và em luôn cảm thấy yên lòng khi ở bên anh.
Viên sĩ quan mỉm cười nói với vợ mình:
- Vậy tại sao em lại muốn anh sợ cơn bão này, khi anh biết rằng mình đang ở trong tay của Cha anh là Thiên Chúa quyền năng - Ðấng luôn yêu thương và che chở cho anh.
Quý vị và các bạn thân mến,
"Chọn mặt gửi vàng" là một kinh nghiệm quý báu trong đời sống của con người. Vàng là vật vô cùng quý giá nên người ta phải tìm đúng người, đúng nơi mà mình cảm thấy tin cậy thì mới trao gửi nhờ giữ giùm. Chọn đúng mặt, đúng người thì người ta yên tâm rằng của cải của mình được cất giữ an toàn cho đến khi mình muốn lấy lại. Chọn sai mặt, sai người thì của cải có nguy cơ bị lấy mất. Mạng sống con người còn quý hơn vàng, hơn bất cứ thứ gì khác trên đời. Do vậy, việc tìm nơi an toàn, đáng tin cậy nhất để trao gửi mạng sống là điều cần phải hết sức cân nhắc và thận trọng.
Viên sĩ quan trong câu chuyện mà chúng ta vừa nghe đã hoàn toàn yên tâm để trao gửi mạng sống của mình vào bàn tay yêu thương và chở che của Thiên Chúa. Ông biết chắc rằng Thiên Chúa là nơi trú ẩn an toàn nhất của mình và không một thế lực nào, kể cả cơn bão dữ dội đó có thể cướp đi sinh mạng của ông khỏi bàn tay của Thiên Chúa. Một sự trao gửi điều quý giá của mình cho người tin cậy được từ điển Tiếng Việt gọi là "phó thác". Nói cách khác, khi trao gửi mạng sống của mình cho Thiên Chúa, viên sĩ quan ấy đã phó thác mạng sống của mình cho Thiên Chúa và điều đó khiến ông không hề sợ hãi trước sự đe dọa của giông bão.
Niềm phó thác đưa con người đến bến bờ bình yên. Chúa Giêsu đã minh chứng điều này trong những giây phút cuối đời, khi Người hấp hối trên thập giá. Những roi đòn, nhục hình gây đau đớn tột cùng nơi thân xác, những lời phỉ báng nhạo cười làm nhục nhã, đắng cay cả cõi lòng... Tất cả những lao xao, quằn quại đó đều trở nên phẳng lặng, êm đềm khi Người thì thầm với Chúa Cha: "Lạy Cha, con phó thác hồn con trong tay Cha". Nhìn những ngày tháng vụt qua trong cuộc đời, đặc biệt 365 ngày đang dần trôi qua, đã có bao lần chúng ta trăn trở, thổn thức và hoang mang khi đối diện với những hiểm nguy đe dọa sự sống còn của mạng sống và những điều quý giá khác mà mình đang sở hữu. Không ít lần chúng ta đã trao gửi niềm tin và những thứ rất quý giá nhầm chỗ, nhầm người và nhận trở về những thất vọng, đắng cay. Giữa những lúc chới với sắp gục ngã, có lần nào chúng ta thân thưa với Chúa rằng: "Lạy Cha, con phó thác tấm thân con, những đau khổ và mọi nỗi niềm này trong tay Cha" hay không? Nếu làm được như thế, chắc chắn rằng chúng ta sẽ chạm đến được bến bờ bình yên nơi cung lòng của Thiên Chúa để được nghỉ ngơi và được yêu thương.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết chọn Chúa là bờ bến bình yên của đời mình. Ðể những lúc tâm hồn xao xuyến và cuộc sống chao đảo, chúng con biết thì thầm với Chúa lời kinh đẹp nhất của niềm phó thác: Lạy Chúa, con phó thác cuộc sống và những gì con có cho Chúa". Amen.
Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.