Cái Giá Của Tự Do

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 151 -

Thánh vịnh 14 (13)

Người Không Tin Vào Thiên Chúa

 

Thánh vịnh 14 (13) - Người Không Tin Vào Thiên Chúa.

Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.

(RVA News 28-12-2022) - Trong cuộc đời này, ai là người khôn ngoan? Ai là người ngu dại? Theo quan niệm thông thường, khôn ngoan là khả năng đặc biệt giúp con người nhận thức và suy xét các vấn đề theo sự hiểu biết đúng đắn để có những hành vi và cách ứng xử phù hợp với hoàn cảnh, đối tượng, nhằm đạt đến những thành công trong cuộc đời. Nhưng, dường như thật khó để đưa ra khái niệm rõ ràng chung cho tất cả mọi người, bởi lẽ mỗi người cũng có những cái nhìn khác nhau về sự khôn ngoan. Ðiểm chung, khôn ngoan vẫn là điều mà con người luôn khao khát và tìm kiếm. Nhưng đâu mới là sự khôn ngoan đích thực? Câu hỏi này vẫn luôn bỏ ngỏ để mở ra cho người Kitô hữu chúng ta suy gẫm: Ai là người khôn ngoan đích thực trong đời sống đức tin, trên con đường tìm kiếm hạnh phúc. Chúng ta cùng suy ngẫm và cầu nguyện ngang qua Thánh vịnh 14 (13).

Thánh vương Ðavit đã mở đầu Thánh vịnh 14 (13) bằng hình ảnh đối nghịch với người khôn ngoan đó là kẻ khờ dại, khi nói:

"Kẻ ngu si tự nhủ: "Làm chi có Chúa Trời!""

Vua Ðavít đã trình bày hình ảnh của "kẻ ngu si," đó là người đã phủ nhận sự hiện hữu của Thiên Chúa. Ðó là người đã "tự nhủ" trong tâm trí, trong cõi lòng, trong đức tin rằng không có sự hiện diện của Thiên Chúa, "làm chi có Chúa Trời" trong cuộc sống của người ấy.

Thoạt đầu, chúng ta rất nhanh nhẹn để nêu lên sự đồng tình rằng: kẻ phủ nhận sự hiện hữu của Thiên Chúa là kẻ khờ dại, không nhận biết chân lý. Bởi vì, niềm tin Kitô giáo của chúng ta giúp chúng ta ghi nhớ và xác tín rằng: Thiên Chúa là Ðấng ban tặng sự khôn ngoan, và mọi tri thức cũng như sự hiểu biết của con người đều nhờ Thiên Chúa mà có (x. Cn 2,6) nên sự khôn ngoan xuất phát từ Thiên Chúa. Chính vì thế, sự khôn ngoan mà người Kitô hữu chúng ta nhắm đến không chỉ hệ tại ở tri thức con người hay sự chuẩn mực trần thế, mà là ở sự khôn ngoan xuất phát từ Thiên Chúa, Ðấng sẽ khôn khéo hướng dẫn mọi việc ta làm (Kn 9,11-12). Vì thế nên, ta rất tán đồng với lời của vua Ðavít rằng:

"Kẻ ngu si tự nhủ: "Làm chi có Chúa Trời!"

Chúng đã ra hư đốn, làm những điều ghê tởm,

chẳng có một ai làm điều thiện.

Nhưng rồi, lắng nghe tiếp những lời thánh vịnh:

Từ trời cao, Chúa nhìn xuống loài người,

xem ai là kẻ có lương tri, biết kiếm tìm Thiên Chúa."

Chúng ta hãy dừng lại trước lời thánh vịnh, trước cái nhìn của Thiên Chúa. Thiên Chúa đang nhìn xuống bằng việc cho Con của ngài giáng trần. Thiên Chúa đang hiện hữu trong cuộc sống của ta, Chúa đang ở với chúng ta, Chúa đang nhìn vào cuộc đời ta, nhìn vào cõi lòng chúng ta. Chắc chắn rằng, cái nhìn của Chúa không phải là cái nhìn của người thẩm phán quyền uy, lạnh lùng và đầy sự phán xét. Nhưng cái "nhìn xuống" của Chúa như khiến ta phải dừng lại, vì cái nhìn của Chúa như chạm đến tận thâm sâu tâm hồn, nơi lương tâm của ta. Việc chạm phải ánh nhìn của Chúa khiến tâm hồn ta tự vấn xem ta có phải là một trong số những người "có lương tri, biết tìm kiếm Chúa," biết làm điều thiện? Hay ta vẫn là một trong vô số người mà thánh vịnh 14 (13) nói đến:

"Người người đã lìa xa chính lộ,

chỉ biết theo nhau làm chuyện suy đồi,

chẳng có một ai làm điều thiện,

dẫu một người cũng không."

Nghịch lý xảy ra trong chính bản thân mỗi người là thế. Ta những nghĩ tưởng rằng ta tin vào Thiên Chúa và tìm kiếm sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Ta cũng cho rằng ta chẳng phủ nhận sự hiện hữu của Thiên Chúa như kẻ ngu si đã "tự nhủ." Nhưng, thực tế có thể xảy ra trong chính đời sống luân lý của ta, trong những gì đang diễn ra qua từng ngày sống của ta, đó là: còn đó những việc làm thiếu bác ái, còn đó những lúc thiếu vắng sự thật, công minh, hay vẫn còn đó của những ghen ghét, thù hằn,... hoặc còn đó những lúc nghi nan, kém tin,... Ðó hẳn là những lúc ta rơi vào tình trạng của kẻ ngu si mà ta cần phải có đủ khiêm nhường để chạy đến tìm sự khôn ngoan như thánh Giacôbê đã khích lệ chúng ta: "Nếu ai trong anh em thiếu đức khôn ngoan, thì hãy cầu xin Thiên Chúa, Người sẽ ban cho." (Gc1,5)

Lạy Chúa, khôn ngoan luôn là điều mà chúng con ước ao, tìm kiếm. Nhưng chúng con nhận ra, chỉ nơi Chúa và bước đi trong sự hướng dẫn của Chúa, chúng con mới có được sự khôn ngoan đích thực. Bởi vì, giữa cuộc sống lữ hành trần thế hôm nay, có vô vàn những triết lý của những người được gọi là hiền triết, khôn ngoan, có vô số những học thuyết, lý luận, và có cả sự kiêu ngạo trong lý trí của con người của chính con; tất cả đang cùng hiện diện trong cuộc sống của con. Xin Chúa ban cho con được ơn khôn ngoan, để luôn khiêm nhường đặt mình trong sự hiện diện của Chúa và để con chỉ luôn biết kiếm tìm sự khôn ngoan đích thực xuất phát từ nơi Chúa. Amen.

Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page