Cái Giá Của Tự Do
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 149 -
Thánh vịnh 20 (19)
Cuộc Chiến Ðấu Thiêng Liêng
Thánh vịnh 20 (19) - Cuộc Chiến Ðấu Thiêng Liêng
Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.
(RVA News 26-12-2022) - Người Pháp có câu "sống là chiến đấu." Cuộc chiến đấu chính nghĩa dài nhất, cam go nhất là chiến đấu với chính bản thân mỗi người. Hãy lặng mình suy gẫm và cầu nguyện theo Thánh vịnh 20 (19) để cảm nghiệm sức mạnh của sự chiến đấu ấy là gì và ta phải xử lý nó làm sao?
Mở đầu Thánh vịnh 20 (19) tác giả đã thốt lên:
"Ngày đức vua gặp bước gian truân,
xin Chúa đáp lời ngài.
Nguyện danh Chúa Trời nhà Giacóp
khấng phù hộ chở che.
Từ thánh điện, cầu Chúa thương cứu trợ,
từ Sion, nguyện Chúa đỡ nâng ngài."
Ðức vua này là ai, ngài đang gặp gian truân gì, điều đó không rõ! Nhưng một điều chúng ta có thể cảm nhận được đó là: ngài đang rất cần sự nâng đỡ, sự trợ giúp đặc biệt từ Ðức Chúa. Thật ra lời kêu cầu của Thánh vịnh 20 không phải là của ngài, nhưng là của một "thần dân" cầu thay nguyện giúp cho đức vua của mình.
"Mong Chúa hằng nhớ đến mọi lễ phẩm ngài dâng,
và hoan hỷ chấp nhận lễ toàn thiêu của ngài.
Xin Chúa ban như lòng ngài ước nguyện,
và cho mọi điều ngài toan tính được thành công."
Ðọc tiếp thánh vịnh, chúng ta thấy rằng, đức vua đang đối diện với một cuộc chiến đấu quan trọng. Ai ra trận mà lại không mong rằng mình sẽ chiến thắng, nhưng thái độ trong lời cầu nguyện của đức vua và những thần dân của ngài thật đáng cho chúng ta học hỏi:
"Kẻ cậy chiến xa, người nhờ chiến mã,
phần chúng tôi,
chỉ kêu cầu danh Chúa là Thiên Chúa chúng tôi."
Một tâm hồn khiêm nhường, hoàn toàn đặt trọn niềm trông cậy nơi Chúa. Ðức tin của họ mạnh mẽ đến mức, không chờ đợi khi cuộc chiến kết thúc mới dâng lời tạ ơn, nhưng khi vừa dứt lời cầu nguyện họ đã thốt lên:
"Giờ đây tôi biết rằng: Chúa đã ban chiến thắng
cho đấng Chúa xức dầu tấn phong.
Từ thánh cung cao thẳm, Chúa đã đáp lời người,
mà ra tay thực hiện những chiến thắng oai hùng."
Lẽ nào Thiên Chúa lại làm ngơ trước những tâm hồn khiêm cung và tín thác như vậy!
Cùng với tác giả thánh vịnh chúng ta nhìn về cuộc chiến đấu của riêng mỗi người. Chúng ta hãy tạm gác qua một bên những cuộc chiến tranh đẫm máu theo nghĩa đen, những tranh chấp với tha nhân trong cuộc sống, những hơn thua để dành phần chiến thắng cho chính mình... những cuộc chiến đó là hậu quả của sự thất bại khi chiến đấu với chính mình. Thế giới kêu gọi một nền hòa bình, không có chiến tranh, nhưng đối với tâm hồn của mỗi người, ta không cho phép mình ngừng chiến đấu với bản thân, bởi vì đó là điều cần thiết để chống lại tội lỗi, để chống lại những cám dỗ của ma quỷ luôn rình rập.
Nếu điều làm cho đức vua trong Thánh vịnh 20 dành được chiến thắng trước kẻ thù là "sự khiêm nhường," thì điều khiến cho chúng ta thất bại trong cuộc chiến với chính mình không gì khác ngoài "sự kiêu ngạo." Kiêu ngạo không hẳn là tự hào cho mình giỏi giang, có thể làm được tất cả, nhưng kiêu ngạo ẩn mình dưới lớp áo "khiêm nhường," khi tự ti, nghĩ rằng mình không thể làm được, mình sẽ thất bại trước sự chiến đấu với bản thân. Ðiều đó chắc chắn đúng khi chúng ta dựa vào sức riêng của mình mà không cần đến Chúa.
Trong cuốn sách có tiêu đề Sự thánh thiện (Holiness), tác giả John Charles Ryle đã viết: "Cuộc chiến trong tâm hồn chúng ta thực sự không thuộc về chúng ta nhưng thuộc về Ðức Kitô. Chúng ta chỉ như những em bé chiến đấu với những người khổng lồ." Quả thật, nhiều lúc chúng ta đã cậy dựa vào những "chiến xa và chiến mã" của chính mình, là khả năng phân định, trí khôn khoan, là sự hiểu biết để tự chiến đấu, nên chúng ta thường chú tâm xem mình cần phải làm gì để tiêu diệt những tội lỗi, những thói hư tật xấu trong mình mà quên rằng chúng ta cần chú tâm vào chính Chúa Kitô, Ðấng đang chiến đấu trong chúng ta.
"Ước gì chúng tôi được hoan hô ngài chiến thắng,
được phất cờ mừng danh Thiên Chúa chúng ta!
Ước gì Chúa thoả mãn mọi điều ngài khấn xin!
Lạy Chúa, xin giúp vua toàn thắng;
ngày chúng con cầu khẩn, nguyện xin Chúa đáp lời."
Lạy Chúa! Trước nhan thánh Chúa, chúng con thành thật thú nhận rằng chúng con đã quá cậy dựa vào sức mình khi đứng trước những yếu đuối, những cám dỗ của bản thân. Ðã bao nhiêu lần chúng con sa ngã muốn chỗi dậy mà không thể được, vì chúng con không nắm lấy bàn tay Chúa, chúng con cứ nghĩ rằng Chúa đã bỏ quên chúng con. Lạy Chúa, Chúa đã xuống trần để ở gần chúng con để cho con có cơ hội cảm nghiệm tình yêu của Chúa. Xin tha thứ và vực chúng con dậy khỏi những chán nản, thất vọng khiến chúng con muốn bỏ cuộc trong hành trình thiêng liêng. Xin Thần Khí Chúa ngự đến và thêm sức cho chúng con. Amen.
Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P.