Cái Giá Của Tự Do

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 145 -

Nhận Ra Báu Vật Mình Ðang Có

 

Nhận Ra Báu Vật Mình Ðang Có.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.

(RVA News 21-12-2022) - Quý vị và các bạn thân mến,

Một câu chuyện cổ tích kể rằng: Có một người tiều phu đốn củi đổi lấy cơm gạo sống qua ngày. Ngày nọ, trên đường lên rừng đốn củi, ông bắt gặp một con chim bạc bị thương, bộ lông của nó toát ra ánh sáng lấp lánh rất đẹp. Người tiều phu thấy con chim quý liền đem về nhà chăm sóc, chữa trị vết thương cho nó.

Trong khi được chữa trị vết thương, chim bạc thường hót cho người tiều phu nghe và giương bộ lông lóng lánh bạc cho ông chiêm ngưỡng. Một ngày kia, có người nói với người tiều phu rằng:

- "Tôi từng thấy một con chim vàng, bộ lông vàng của nó đẹp và tiếng hót của nó còn hay hơn con chim bạc này gấp trăm nghìn lần".

Từ đó, người tiều phu luôn tưởng nghĩ đến con chim vàng và khát khao có thể gặp được con chim ấy dù chỉ một lần. Và rồi, ông không còn muốn nghe tiếng hót của chim bạc nữa, cũng không màng đến bộ lông óng ánh của nó. Khi chim bạc đã bình phục, vào một ngày nắng đẹp, người tiều phu mở cửa lồng để chim bạc ra đi bay về vùng trời tự do của nó. Thấy chim bạc còn lưu luyến bên cạnh, người tiều phu nói:

- "Chim bạc à! Ngươi hót cũng hay, nhưng chim vàng còn hót hay hơn ngươi, bộ lông của ngươi cũng đẹp, nhưng bộ lông của chim vàng còn đẹp hơn nhiều. Ngươi hãy đi đi để ta đi tìm con chim vàng mà ta mơ ước".

Chim bạc nghe xong thì bay lượn quanh ông ba vòng để cáo biệt rồi cất cánh bay về phía chân trời. Nhìn theo bóng chim bạc, người tiều phu bất chợt ngỡ ngàng phát hiện ra rằng dưới ánh mặt trời rực rỡ, bộ lông của chim bạc phát ra ánh vàng sáng chói rực rỡ. Thì ra, dưới ánh mặt trời, con chim bạc lâu nay bên cạnh ông chính là con chim vàng mà ông đang khát khao tìm kiếm. Muộn màng quá rồi, bóng chim vàng đã khuất dần ở phía chân trời và ông bao giờ còn có thể gặp lại chú chim đó.

Quý vị và các bạn thân mến,

Câu chuyện bên trên mang đến cho chúng ta một thông điệp rất ý nghĩa, đó chính là hãy biết nhận ra và trân trọng những báu vật mà mình đang có. Ðừng để điều đang có mất rồi mới nhận ra được giá trị của nó và cảm thấy tiếc nuối. Ông bà xưa đã truyền lại kinh nghiệm sống này qua những câu thành ngữ rất quen thuộc: đừng "đứng núi này, trông núi nọ" để rồi "thả mồi bắt bóng" mà "mất cả chì lẫn chài". Thật vậy, thói tham lam, thường khiến người ta không biết trân quý những gì mình đang có trong tầm tay mà chỉ mơ mộng đến những thứ mình không có. Người tiều phu đang sở hữu trong tay con chim bạc quý giá mà không hề biết rằng nó cũng chính là con chim vàng mà mình hằng khao khát. Ðể rồi khi không còn nó nữa, ông mới tiếc nuối nhận ra rằng mình đã đánh mất đi một báu vật.

Rất nhiều lúc trong đời, chúng ta cũng mắc phải sai lầm đó khi không biết nhận ra những gì mình đang có là những báu vật. Những báu vật đó là người chồng, người vợ tần tảo, lam lũ hết tình yêu thương mình và gia đình; là một công việc ổn định và ý nghĩa dù đồng lương hơi ít ỏi; là những ngày tháng được ấm êm hạnh phúc bên cha mẹ, anh chị em dù bữa cơm chỉ có các món ăn đạm bạc. Vậy mà nhiều người lại cứ tơ tưởng đến những người chồng lịch lãm, những người vợ xinh đẹp quần là áo lụa của người khác, cứ muốn kiếm những công việc nào khác có mức lương cao hơn và dễ dàng thăng tiến hơn, hay là cứ mặt nặng mặt nhẹ, càm ràm so sánh những bữa ăn đạm bạc của cha mẹ mình với mâm cao cỗ đầy thịnh soạn của nhà hàng xóm. Ðể rồi, khi mất đi người bạn đời hết mực yêu thương mình, đánh mất công việc quen thuộc và không còn nữa bóng dáng thân thương cha mẹ, anh chị em bên mâm cơm nghĩa tình, người ta mới thảng thốt tiếc nuối những điều hết sức quý giá.

Báu vật mà mỗi người đang có không ở đâu xa mà ở ngay trong những điều rất đỗi bình dị, quen thuộc và có khi rất đỗi tầm thường. Mỗi dịp Lễ Giáng sinh về, chúng ta lại được nhắc nhớ mình được Thiên Chúa trao ban một món quà hết sức quý giá. Món quà đó chính là Con Một của Thiên Chúa - Ðấng đem ơn cứu độ đến cho nhân loại. Nhân loại trông đợi một Vị Vua tôn nghiêm và cao sang, một Ðấng Cứu Tinh xuất hiện trong vinh quang rực rỡ. Do vậy, khi Vị Vua ấy, Ðấng Cứu Tinh ấy đến trần gian trong thân phận một Hài Nhi bé bỏng, yếu ớt nằm trong một máng cỏ hôi tanh ở một nơi nghèo nàn, bẩn thỉu, nhân loại đã không nhận ra Người. Những cánh cửa nhà đóng lại từ chối, bao tâm hồn lạnh lùng quay đi vì sợ đôi vợ chồng nghèo và đứa bé sơ sinh gây ra phiền phức. Như vậy đó mà biết bao người đã đánh mất cơ hội gặp được Con Thiên Chúa trong đời mình! Ước gì chúng ta đừng đánh mất cơ hội gặp được Chúa và biết trân quý, giữ gìn những báu vật mà Chúa đang ban cho mình.

Lạy Chúa, xin hãy mở lòng trí của chúng con để bên hang đá nhỏ này, chúng con nhận ra được Thiên Chúa cứu độ đang hiện diện và yêu thương nhân loại chúng con. Amen.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page