Cái Giá Của Tự Do

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 121 -

Biết Sử Dụng Tự Do

 

Biết Sử Dụng Tự Do

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.

(RVA News 23-11-2022) - Chuyện kể rằng có một ông lão ăn xin dừng chân ở cổng một tòa nhà nguy nga, tráng lệ và ngập ngừng nói với người gác cổng:

- Vì Chúa, xin hãy bố thí cho kẻ nghèo này.

Người gác cổng trả lời:

- Tôi phải vào hỏi ý kiến bà chủ nhà đã.

Người gác cổng vào thưa với bà chủ. Bà nói:

- Hãy cho ông lão tội nghiệp đó chiếc bánh còn lại mà hôm qua ta đã làm.

Người gác cổng làm theo lời được căn dặn. Ông lão nhận được ổ bánh mì thì vui mừng, tìm đến một gốc cây, ngồi xuống và lấy ổ bánh vừa xin được ra ăn. Ðột nhiên, răng ông cắn trúng vật gì đó rất cứng. Lấy vật đó ra, ông hết sức ngạc nhiên khi thấy đó là một chiếc nhẫn vàng nạm kim cương, bên trong chiếc nhẫn có khắc hai chữ "J. X". Ông nghĩ bụng: "Nếu bán chiếc nhẫn này thì ta sẽ có đủ tiền tiêu trong một thời gian dài". Nhưng rồi vốn tính thật thà và lương thiện, ông lập tức bỏ ngay ý định đó mà quyết định quay trở lại nơi đã nhận được cái bánh đó để tìm chủ nhân của chiếc nhẫn và trả lại cho họ. Ông nói với người gác cổng rằng:

- Tôi tìm thấy chiếc nhẫn vàng này trong ổ bánh ngài vừa mới cho tôi.

Người gác cổng vào thưa với bà chủ. Bà hớn hở chạy ra cổng nhận lấy chiếc nhẫn trên tay người ăn xin và vui mừng nói với ông:

- Chiếc nhẫn này đúng là của ta. Chữ 'J.X' là tên viết tắt tên của ta, Josermina Xofaina. Hôm qua, ta đã sơ ý đánh rơi nó khi nhào bột làm bánh và cứ ngỡ sẽ không còn tìm lại được nó nữa. Rất cảm ơn ông. Hãy cho ta biết ông muốn gì, ta sẽ đền ơn ông.

Ông lão ăn xin từ tốn đáp:

- Xin hãy cho tôi một ổ bánh mì khác. Như vậy là đủ cho tôi rồi!

Thấy ông không có lòng tham, bà chủ đề nghị ông hãy ở lại làm người quản gia cho bà. Thế là ông lão ăn xin lương thiện ấy đã có việc làm và có nơi trú ngụ đến cuối cuộc đời.

Quý vị và các bạn thân mến,

Tự do là món quà tuyệt vời và hết sức quý giá mà Thiên Chúa đã trao tặng cho con người ngay từ lúc Người tạo dựng nên con người. Con người có tự do tận hưởng những loại trái cây trong vườn địa đàng, có tự do tuân phục lời dặn dò của Thiên Chúa hoặc khước từ Người. Dù biết bao lần con người đã lạm dụng tự do của mình và sử dụng tự do để làm những điều sai trái, tội lỗi, Thiên Chúa vẫn không lấy lại món quà quý giá mà Người đã một lần trao tặng. Nhưng, Người không ngừng dõi mắt theo con người để ban các giáo huấn và nhiều phương thế giúp con người nhận biết và sử dụng tự do của mình một cách đúng đắn hầu sống hạnh phúc ở đời này và đạt được hạnh phúc ở đời sau.

Người ăn xin trong câu chuyện bên trên có tự do để đem chiếc nhẫn mình tìm thấy trong chiếc bánh đi bán để kiếm được một số tiền làm thay đổi kiếp sống ăn xin cơ cực của mình. Chiếc nhẫn quý giá đó nằm trong chiếc bánh người ta cho ông chứ nào phải do ông ăn cắp của ai. Dù vậy, không đợi ai phát hiện, cũng không cần ai đôn đốc, ông đã quyết định đem món đồ quý giá không thuộc về mình trao trả lại cho chủ nhân của nó. Ðây thật sự là một hành động cao đẹp và là một minh họa điển hình của người sử dụng tự do để chọn hành động theo sự thật và lẽ công bằng.

Mỗi người chúng ta cũng có tự do. Chúng ta được hoàn toàn tự do trong suy nghĩ, lời nói và hành động nhưng phải chịu trách nhiệm về việc dùng tự do đó để sống lương thiện hay bất lương, phục vụ tha nhân hay chỉ thỏa mãn nhu cầu cá nhân mình. Nói cách khác, chúng ta không thể chọn cho mình một hoàn cảnh sống giàu có với đầy đủ cha mẹ và kinh tế sung túc mà khước từ cuộc sống ở một mái tranh nghèo, vắng cha thiếu mẹ. Nhưng chúng ta có tự do khước từ những cám dỗ hay quyến rũ của ma quỷ và lối sống thế tục để chọn lối sống và những hành động nào có thể làm cho cuộc sống mình trở nên có ý nghĩa và đem đến thiện ích cho Thiên Chúa và tha nhân. Ðiều này đã được Ðức Thánh cha Phanxicô long trọng đề cập đến trong buổi tiếp kiến chung sáng thứ Tư ngày 20 tháng Mười năm 2021. Ngài nói rằng tự do của chúng ta được Thiên Chúa ban và được tăng trưởng trong lòng bác ái. Do vậy, tự do đích thực của người Kitô hữu không phải là sống phóng túng tự do theo những ham muốn cá nhân và những thôi thúc ích kỷ của bản thân, mà là để phục vụ lẫn nhau trong tình bác ái. Ước gì trong tháng Mười Một này, khi nhìn những nấm mồ và nghĩ về cuộc đời của những người đã đi trước, chúng ta cũng biết nhìn lại xem mình đã và đang sử dụng tự do Chúa ban cho mình như thế nào. Sự tự do đó có đưa chúng ta đến với Chúa và tha nhân hay dẫn ta vào một lối đường chỉ đơn độc một mình, không có bóng dáng anh chị em và cũng không có sự hiện diện của Thiên Chúa.

Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã ban cho chúng con món quà hết sức quý giá là sự tự do. Xin đừng để tự do làm con xa lạc khỏi đường lối của Chúa nhưng xin dạy chúng con biết khôn ngoan sử dụng tự do của mình để làm vinh danh Chúa, mưu ích cho tha nhân và đem lại phần rỗi cho chính mình. Amen.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page