Cái Giá Của Tự Do

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 089 -

Cái Nghèo Ðược Chúc Phúc

 

Cái Nghèo Ðược Chúc Phúc

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.

(RVA News 18-10-2022) - Một người học trò đã thành danh, trở về ngôi trường mình đã học hồi Cấp 1 thăm thầy giáo của mình. Anh đến vào đúng giờ ra chơi và cùng thầy đứng nói chuyện dưới gốc cây phượng, thong dong nhìn các em học sinh vui vẻ nô đùa. Anh nói với thầy của mình:

- Thưa thầy, sau nhiều năm bôn ba giữa đời, con vẫn chưa tìm được hạnh phúc.

Người thầy hỏi:

- Hạnh phúc mà con muốn đi tìm là gì?

Người học trò thưa:

- Thưa thầy, đó là sự bình an, là niềm vui như các bạn nhỏ đang vui đùa với nhau kia ạ!

Người thầy mỉm cười nói:

- Con có biết vì sao bọn trẻ có thể vô tư vui đùa với nhau như vậy không?

Người học trò đáp:

- Thưa thầy, con không biết ạ!

Người thầy lại hỏi tiếp:

- Vậy con có biết điều gì có thể cướp đi nụ cười và niềm vui hồn nhiên đó của bọn trẻ không?

Người học trò lắc đầu.

Người thầy cho tay vào túi, lấy ra một nắm kẹo, tung vào giữa một nhóm trẻ đang chơi chung với nhau. Tức thì, bọn trẻ xô đẩy nhau và chen lấn, cãi vã để giành lấy những viên kẹo. Không khí đang vui vẻ, hòa thuận của bọn trẻ phút chốc trở nên ồn ào, mất trật tự. Gương mặt vui vẻ, tươi cười của bọn trẻ ban nãy bây giờ trở thành những gương mặt cau có và giận dữ. Nhưng cũng có mấy đứa trẻ bước ra khỏi đám đông đang tranh giành đó, không màng đến những viên kẹo, và tiếp tục chơi đùa vui vẻ với nhau. Người thầy hỏi cậu học trò:

- Con có quan sát thấy điều gì không?

Người học trò đáp:

- Thưa thầy, những đứa trẻ tranh kẹo thì trở nên bất hòa và đánh mất niềm vui. Còn những đứa trẻ không màng đến những viên kẹo thì vẫn giữ được niềm vui ạ!

Người thầy gật đầu nói:

- Ðúng vậy. Ước muốn chiếm hữu khiến con người đánh mất đi niềm vui và hạnh phúc đang có, còn sự thanh thoát khỏi ước muốn chiếm hữu sẽ khiến con người thủ đắc được niềm vui và hạnh phúc.

Quý vị và các bạn thân mến,

Mối phúc đầu tiên trong Tám mối phúc của Hiến Chương Nước Trời, đó là: "Phúc cho ai có tinh thần nghèo khó vì Nước Trời là của họ". Từ ngữ "Nước Trời" không hề xa lạ với chúng ta nhờ lắng nghe và đọc Kinh thánh, nhưng "Nước Trời" là gì vẫn là câu hỏi mà chúng ta đang đi tìm lời giải đáp trong cuộc sống của mình. "Nước Trời" chắc chắn không phải là Nước Trần Gian, và trong thời Cựu ước, người ta vẫn quan niệm Trời là nơi Chúa ngự theo lời của tác giả thánh vịnh 33: "Từ trời cao nhìn xuống, Chúa thấy hết mọi người. Từ thiên cung Chúa ngự, Chúa dõi theo người thế" (Tv 33, 13-14). Ðến thời Tân ước, từ ngữ "Nước Trời" mới bắt đầu xuất hiện bởi vì chính Chúa Giêsu đã rời bỏ trời cao - nơi Thiên Chúa ngự để đến thế gian khai mạc "Nước Trời" - Nước Thiên Chúa ở ngay trần thế, ngay trong lòng mỗi người. Qua giáo huấn và cuộc đời của Người, Chúa Giêsu đã mạc khải cho chúng ta biết Nước Trời là nơi có Thiên Chúa, có bình an, tình yêu và hạnh phúc. Không có biên giới, không bị giới hạn bởi nơi này nơi kia, nơi nào có bình an, tình yêu và hạnh phúc thì nơi đó có Thiên Chúa, và nơi đó chính là Nước Trời.

Con người luôn kiếm tìm bình an, tình yêu và hạnh phúc. Trong ý nghĩa đó, mỗi người đều muốn tìm Nước Trời theo cách thức và mơ ước của mình. Người học trò trong câu chuyện bên trên cũng muốn tìm hạnh phúc, và người thầy đã chỉ cho anh thấy hạnh phúc rất mong manh. Ranh giới của hạnh phúc và niềm vui chính là sự chiếm hữu hay không chiếm hữu. Theo lẽ tự nhiên, ai có được nhiều thì người đó trở nên giàu có và đương nhiên là có niềm vui và hạnh phúc. Còn ai chẳng có gì thì là người nghèo, làm sao mà có được hạnh phúc và niềm vui! Thế nhưng, điều nghịch lý ở đây là càng chiếm hữu nhiều, người ta càng sống trong sự nơm nớp sợ bị mất mát nên cứ phải cố gắng tranh giành, bảo vệ, và thế là không thể có được sự bình an, niềm vui và hạnh phúc. Trái lại, người không có tham vọng chiếm hữu, biết hài lòng với những điều bình dị mà Thiên Chúa ban cho mình qua cuộc đời; không tham lam, mơ ước, tranh giành với người khác thì có thể cảm nếm được sự bình an, niềm vui và tìm được hạnh phúc.

Chúng ta đang sống trong tháng Mười - tháng Mân côi với tâm tình hướng về Mẹ Maria. Khi chiêm ngắm cuộc đời của Mẹ qua các Mầu nhiệm Mân côi, chúng ta ngưỡng vọng Mẹ - người phụ nữ tuyệt vời nhất trong nhân loại đã chạm đến Nước Trời nhờ một đời sống có tinh thần nghèo khó. Mẹ thật sự là một người nghèo, khi nhìn nhận mình chẳng có gì ngoài thân phận nữ tỳ thấp hèn, chẳng thủ đắc ý riêng gì cho mình ngoài việc chuyên chăm kiếm tìm và thi hành ý Chúa. Ðiều quý giá nhất mà Mẹ có trong đời chính là Giêsu. Giêsu là Nước Trời của Mẹ trong cuộc đời tại thế và là Nước Trời của Mẹ sau khi Mẹ trút hơi thở cuối cùng. Ước gì mỗi người chúng ta cũng biết noi gương Mẹ, trở nên một người nghèo của Chúa để cũng được Chúa ban thưởng Nước Trời.

Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ dạy chúng con biết noi gương Mẹ: sống tinh thần khó nghèo, thanh thoát khỏi mọi ước muốn chiếm hữu để trọn một niềm tin tưởng, phó thác vào tình yêu của Chúa. Nhờ đó, chúng con có thể chạm đến Nước Trời ngay trong cuộc sống hôm nay. Amen.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page