Cái Giá Của Tự Do
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 066 -
Yêu Thương Tha Nhân Như Chính Mình
Yêu Thương Tha Nhân Như Chính Mình
Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.
(RVA News 21-09-2022) - Chuyện kể rằng: Một đoàn thám hiểm gồm có năm người: người trưởng nhóm cùng với bốn thành viên khác đi khám phá một ngọn núi hoang vu. Trong bốn thành viên của người trưởng nhóm, có một người là bạn thân của ông, một người là con trai của ông, một người là hàng xóm và người còn lại chỉ là một cộng sự hay ganh tỵ với chức vụ trưởng nhóm nên luôn đối đầu, và oán ghét ông. Ði được hai ngày thì đoàn thám hiểm gặp phải bọn sơn tặc. Chúng giăng bẫy và bắt được cả năm người vào sơn động của chúng.
Sau khi cướp hết tư trang của họ, bọn cướp bảo họ hãy chỉ định một người trong số họ để chúng lấy mạng, nhằm răn đe những người còn lại không được báo cho cảnh sát về hành tung của bọn chúng. Ngay lập tức, kẻ thù ghét người trưởng nhóm đã đẩy ông ra trước mặt bọn cướp và bảo chúng hãy giết chết người này. Những người còn lại thì lớn tiếng bảo bọn cướp hãy xử lý kẻ xấu tính kia. Thế là bọn cướp tóm lấy cổ người xấu tính đó. Thế nhưng, người trưởng nhóm dõng dạc bước ra bảo bọn cướp hãy lấy mạng ông và thả người cộng sự đó của ông.
Tên tướng cướp ngạc nhiên hỏi ông rằng:
- Tôi nghe những người ở đây nói rằng anh ta là kẻ xấu tính, vừa rồi rõ ràng là muốn đẩy ông vào chỗ chết, sao ông không để ta lấy mạng hắn mà lại muốn chết thay cho hắn?
Người trưởng nhóm trả lời:
- Dù anh ta có ghét tôi, anh ta vẫn là cộng sự của tôi. Tôi không thể nào đành lòng nhìn thấy anh ta chết được. Xin hãy tha cho anh ta.
Cảm động trước lòng tốt của người trưởng nhóm, bọn cướp đã tha mạng cho cả năm người. Và họ đã trở về nhà bình yên. Từ đó, người cộng sự xấu tính đó không còn thù ghét người trưởng nhóm nữa mà bắt đầu trở nên thân thiện với ông hơn.
Quý vị và các bạn thân mến,
Sống ở đời, việc nhận biết mình thua kém người khác về địa vị, chức vụ hay quyền lợi thường đem lại cho người ta một cảm giác rất khó chịu. Theo tâm lý tự nhiên, ít nhiều gì, ai cũng muốn mình ngang bằng hoặc hơn người khác về mặt này điều kia. Và khi không có được những điều người khác có, người ta cảm thấy ganh tỵ, oán ghét và thậm chí là muốn loại trừ người đó. Người cộng sự trong câu chuyện bên trên đã ganh tỵ với chức vụ của người trưởng nhóm. Ðối với anh ta, người trưởng nhóm như một cái gai trong mắt, là chướng ngại vật khiến anh ta không có cơ hội tiến thân. Do vậy mà khi rơi vào tình huống sinh tử nghiệt ngã nhất, anh ta đã bộc lộ bản chất xấu xa khi có hành vi muốn người trưởng nhóm của mình chết quách đi cho rảnh nợ. Thế nhưng, thay vì để cho khi người cộng sự xấu xa ấy có nguy cơ bị "gậy ông đập lưng ông", người trưởng nhóm đã thực hiện một nghĩa cử rất cao thượng đối với kẻ thù của mình, đó là: chấp nhận cái chết thay cho người đã thù ghét mình. Hành động ấy không những lay động lòng của những tên cướp mà còn cảm hóa được người cộng sự ganh tỵ đó, để rồi sau khoảnh khắc sinh tử đó, họ đã trở thành những người bạn tốt của nhau.
Sống hiền lành và cư xử khoan dung, nhân hậu đối với những người có hiềm khích là điều không dễ đối với chúng ta. Cuộc sống hằng ngày không thiếu những cái nhìn, lời nói và hành động thiếu bác ái, vắng tình người do sự đố kỵ và ganh ghét nảy sinh trong các mối tương quan giữa con người với nhau. Rất nhiều khi chúng ta nuôi trong lòng những oán giận đối với những người đã xúc phạm và cư xử không tốt với mình để rồi luôn cảm thấy nặng nề, bất an bởi những ý nghĩ, mong muốn được trả đũa. Tuy nhiên, "ăn miếng trả miếng" không phải là một giải pháp hữu hiệu mà trái lại càng làm cho mâu thuẫn giữa con người trở nên căng thẳng hơn. Với những tình huống như vậy, Chúa Giêsu đã dạy chúng ta: "Ðừng chống cự người ác, trái lại nếu bị vả má bên phải thì đưa cả má bên trái, ai xin thì cứ cho và ai muốn vay mượn thì đừng ngoảnh mặt đi". Người cũng đã sống lời giáo huấn bất bạo lực này trong suốt cuộc đời tại thế của mình, khi lặng lẽ rời khỏi sự chống đối dữ dội của dân chúng và cũng không hề phản kháng lại những kẻ đã bắt bớ, đánh đập và giết chết mình. Cho đến cuối cuộc đời của mình, Chúa Giêsu vẫn luôn tha thứ và cầu nguyện cho những kẻ thù ghét Người. Ước gì chúng ta cũng biết noi gương Chúa luôn đối xử tốt và tha thứ cho những người có hiềm khích và oán ghét chúng ta để mở ra cánh cửa đem bình an đến trong tâm hồn chính mình và đưa người khác đi vào sự biến đổi tốt đẹp hơn.
Lạy Chúa, xin cho chúng con cảm nhận được niềm hạnh phúc khi nhận được ơn tha thứ của Chúa để chúng con cũng biết khoan dung và tha thứ cho người khác, nhờ đó, cuộc sống của chúng con sẽ tràn đầy tình thương và vẻ đẹp của lòng nhân ái. Amen.
Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.