Cái Giá Của Tự Do
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 065 -
Ðừng Vội Vàng Ðánh Giá Người Khác
Ðừng Vội Vàng Ðánh Giá Người Khác
Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.
(RVA News 20-09-2022) - Vào một buổi chiều hè, một gia đình gồm hai vợ chồng và ba đứa con nhỏ đang vui đùa trên bãi biển. Bọn trẻ thích thú đùa nghịch với làn nước biển gần bờ và cùng nhau xây những ngôi nhà trên cát, còn bố mẹ chúng thì ngồi uống nước dưới tán lều, trò chuyện và dõi nhìn theo các con. Hoàng hôn bắt đầu buông xuống, hai vợ chồng chợt nhìn thấy một bà cụ tóc bạc trắng, dáng người gầy gò, nhỏ nhắn, ăn mặc xuềnh xoàng, trên tay cầm một chiếc túi cũ đang tiến lại gần phía bọn trẻ. Vừa đi bà cụ vừa lẩm bẩm điều gì đó, dáo dác nhìn rồi thỉnh thoảng lại cúi xuống nhặt những thứ gì đó trên bãi biển, bỏ vào cái túi. Hai vợ chồng cảm thấy lo lắng, bèn chạy vội ra gọi các con lại, căn dặn chúng phải tránh xa người đàn bà có dáng vẻ khả nghi kia.
Bà cụ như không biết thái độ cảnh giác của gia đình đó mà vẫn cứ tiến tới gần bọn trẻ, vừa đi mỉm cười thân thiện vừa cắm cúi nhặt những vật gì đó trên bãi biển cho vào cái túi trên tay mình. Cảm thấy không an toàn, đôi vợ chồng đã đưa bọn trẻ rời khỏi bãi biển và lên một quán ăn để dùng bữa sớm hơn dự định. Trong lúc dùng bữa, họ nghe người chủ quán kể cho những vị khách đang thắc mắc về bà cụ đang lang thang trên bãi biển. Thì ra bà cụ ấy là người dân ở đây, từng có một đứa cháu ngoại, vì bán hàng rong trên bãi biển, vô tình đạp phải một mảnh chai rồi bị nhiễm trùng, sốt cao. Ðứa bé được đưa đi bệnh viện cấp cứu nhưng không kịp và đã chết vì bệnh uốn ván. Từ dạo ấy, thương cháu đến ngẩn ngơ, bà cứ lặng lẽ đi dọc bãi biển, tìm nhặt những mảnh chai, mảnh sắt hoặc hòn đá có cạnh sắc cho vào túi đem đi vất vào bãi rác để tất cả các cháu bé có thể vui chơi trên bãi biển mà không bao giờ bị thương và chết như đứa cháu đáng thương của bà.
Nghe xong câu chuyện, đôi vợ chồng vội vã chạy xuống bãi biển mong có thể nói một lời xin lỗi và cám ơn chân thành vì hành động cao đẹp mà bà đã thực hiện để bảo vệ những đứa con của họ, nhưng bà cụ đã mất dạng trên bãi biển mênh mông.
Quý vị và các bạn thân mến,
"Xem mặt bắt hình dong" là phản ứng rất phổ biến của con người. Ðặc biệt, ngay trong lần gặp gỡ đầu tiên, người ta hay căn cứ vào thái độ, cử chỉ và lời nói để đánh giá về nhau. Sự đánh giá này dễ mang tính thiếu xác thực và rất thường khi sau nhiều lần tiếp xúc, hiểu biết thêm về hoàn cảnh sống, tính cách của đối phương, nhiều người mới vỡ lẽ, ngậm ngùi thốt lên rằng: "Tôi đã lầm..." Ðôi vợ chồng trong câu chuyện bên trên cũng đã nghi ngờ, đánh giá bà cụ có hành động kỳ quặc trên bãi biển là người không tốt và tỏ thái độ tránh né bà cụ ấy. Thế nhưng, sau khi nghe được câu chuyện buồn của bà, và biết được ý nghĩa tốt đẹp của hành động mà bà thực hiện vì tình thương dành cho những đứa trẻ, họ mới biết rằng mình đã vội vàng đánh giá sai một tấm lòng.
Cuộc sống luôn đem đến cho con người nhiều điều bất ngờ. Ðiều bất ngờ nhất và lưu lại dấu ấn sâu đậm nhất trong tâm hồn con người chính là lúc ngộ ra rằng: "Người ấy thấy như vậy mà không phải như vậy". Có những người đối đãi rất tốt với chúng ta ngay trong những buổi đầu gặp gỡ, nhưng một thời gian sau lại là người hết sức tệ bạc với ta. Có người ban đầu gây cho ta cảm giác khó chịu, khó gần và khó ưa, nhưng lại là người thân tín, trung thành với ta suốt cả quãng đời còn lại. Những người khôn ngoan không bao giờ vội vàng đánh giá người khác. Nhà thơ ngụ ngôn nổi tiếng của Pháp Jean de La Fontaine đã nhắn nhủ hậu thế rằng: "Chừng nào bạn còn sống, hãy cẩn thận khi đánh giá người khác bằng vẻ bề ngoài". Cũng vậy, văn sĩ người Anh Robert Southey thì nhận định rằng: "Những người vội vã phán xét dựa trên bề ngoài, hiếm khi thấy được bản chất sự việc". Và thánh Têrêsa Calcutta thì xác quyết rằng: "Nếu bạn phán xét người khác, bạn chẳng còn thời gian để yêu thương họ nữa". Trong tinh thần hiệp hành với Giáo hội, ước gì mỗi người chúng ta biết đi ra khỏi những định kiến hẹp hòi và ích kỷ của mình để đến với những anh chị em xung quanh, đặc biệt là những người có hoàn cảnh khó khăn, bị bỏ rơi, lạc lõng trong dòng đời. Ðến với họ, chúng ta sẽ được lắng nghe câu chuyện cuộc đời họ để gần gũi, cảm thông, và bước đi cùng họ trên hành trình tìm gặp Thiên Chúa - Ðấng yêu thương tất cả mọi người.
Lạy Chúa, việc đánh giá một con người là điều chúng con cần phải cân nhắc theo thời gian chứ không thể thực hiện một cách vội vàng, đầy cảm tính. Xin Chúa loại bỏ khỏi chúng con những định kiến và lối suy nghĩ ngờ vực về tha nhân để chúng con luôn nhìn mọi người bằng cái nhìn đầy yêu thương và cảm thông của Chúa. Amen.
Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.