Truyện Vui Suy Niệm
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 109 -
Hơn Người Mà Lo
(Có tài, đức và khiêm tốn)
Vua nước Ngụy là Vũ Hầu thường sai các bầy tôi làm việc. Bất cứ việc gì, ý kiến của ông đưa ra, mọi người đều khen là hay là phải. Bởi thế mỗi khi họp xong ông đều ra vẻ vui mừng lắm.
Một bữa nọ có người nước Vệ là Ngô Khởi mới sang, nghe tiếng Khởi là người dụng binh nổi tiếng, Vũ Hầu mời vào nói chuyện. Khởi thấy Vũ Hầu hài lòng vì bầy tôi không ai giỏi bằng mình nên nói:
- Các đình thần ở đây đã nói chuyện Sở Trang Vương cho nhà vua nghe chưa?
Vũ Hầu đáp:
- Chưa, chuyện thế nào?
Ngô Khởi thưa:
- Ấy là chuyện sau mỗi khi họp bàn với bầy tôi việc gì thì Sở Trang Vương lại lấy làm lo lắm. Có kẻ hỏi lý do, Trang Vương đáp:
- Ta đem việc bàn với đình thần mà thấy đình thần không ai bằng ta cả, vì thế ta phải lo. Người xưa có dạy: "Các vua chư hầu ai có thầy giỏi thì làm nên nghiệp vương, ai có bạn giỏi thì làm nên nghiệp bá, ai có người quyết đoán giỏi cho mọi việc thì giữ yên được nước, còn ai họp bàn mà không có người bằng mình thì sẽ bị suy vong". Ta đây đã ngu mà đình thần lại ngu hơn ta thì nước ta có lẽ sẽ mất. Như thế ta không lo sao được.
Ấy cũng một việc giống nhau mà Sở Trang Vương thì lo còn nhà vua lại mừng.
Vũ Hầu nghe thế, vội vàng đứng dậy bái tạ Ngô Khởi và nói:
- Quả thật tiên sinh là người Trời sai đến đây để chỉ cho quả nhân lầm lỗi ấy.
* * *
Cái tài cái đức cần phải như bóng với hình. Có tài mà thất đức sẽ chỉ gây khốn khổ cho mình và cho thiên hạ. Có đức mà mất tài thì lại sẽ chẳng làm nên việc gì ích lợi cho ai.
Trang Vương vua nước Sở là ông vua có tài như người đời sau thường ca ngợi. Nhưng qua câu chuyện trên đây, có lẽ điều đáng thán phục nơi ông chính là cái đức. Có tài mà không ỉ tài. Có tài mà vẫn tôn trọng và tỏ ra cần đến ý kiến của người khác. Có tài mà vẫn muốn được trợ giúp từ những người tài giỏi hơn mình, đó chính là bí quyết thành công của Trang Vương.
Trong đời sống riêng tư cũng như trong mọi sinh hoạt đạo đức, hơn ai hết người tín hữu chúng ta cần phải là những con người có đức. Cái đức mà chúng ta cần hơn cả chính là lòng khiêm tốn.
Khiêm tốn để nhận biết giới hạn của mình. Khiêm tốn để nhìn ra giá trị của người khác. Ðể biết tôn trọng và tìm sự cộng tác nơi những ai hơn mình.
Với lòng khiêm tốn ấy, công việc nào cũng có thể đi tới thành công tốt đẹp.