Truyện Vui Suy Niệm

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 55 -

Mặt Nước Trong Thùng

(Thinh lặng, chiêm ngắm, hành động)

 

Trong chuyện các thánh ẩn tu có kể rằng hai tu sĩ trẻ kia rất muốn nên trọn lành nhưng lại có tật thích nói chuyện. Ngày nọ, để dạy cho hai tu sĩ một bài học, cha bề trên khuấy một thùng nước ở ngoài trời rồi gọi hai thầy tới bảo: "Các thầy hãy xem gương mặt của mình trong thùng nước".

Dù mở to đôi mắt hai thầy vẫn không thể nào nhìn ra gương mặt mình vì nước bị khuấy động.

Cha bề trên nói tiếp: "Các thầy hãy trở lại đây chừng mười lăm phút nữa".

Một khắc sau, hai thầy trở lại khi nước trong thùng đã yên lặng. Và lần này hai thầy nhìn rõ mặt mình phản chiếu trong thùng nước.

* * *

Trong mỗi người chúng ta có một khao khát nên tốt hơn. Tâm hồn chúng ta cũng giống như thùng nước, nếu cứ khuấy động thì nó chẳng thể phản chiếu hình ảnh nào. Trái lại trong yên lặng nó phản chiếu được mọi vật, nó sẽ giúp ta nhận ra chính mình. Thinh lặng là quê hương của những vĩ nhân. Không có gì làm cho con người trở nên xấu xa bằng đánh mất sự chiêm ngắm. Và không có gì hữu ích làm tăng vẻ cao siêu cho tâm hồn bằng sự thinh lặng. Nếu lời nói tạo nên cá tính của con người, thì thinh lặng làm nên đức hạnh cho con người.

Trong nhân vị con người có ba lúc khác nhau: chiêm ngắm, quyết định và hành động. Chiêm ngắm trong thinh lặng là nền tảng để cho mọi công việc được tốt. Như đàn ong chăm chỉ làm việc trong bóng tối, cũng thế, tư tưởng trở lên có hiệu lực trong thinh lặng.

Hơn nữa, thinh lặng cần thiết cho việc gặp gỡ Thiên Chúa. Nếu lời nói giúp ta giao tiếp được với người khác, thì thinh lặng cho ta khả năng nắm bắt được sự hiện diện vô hình của Chúa. Thánh Gioan Thánh giá quả quyết: "Sự hiểu biết về Thiên Chúa có được trong thinh lặng có ba cái nằm trong thinh lặng, đó là vẻ đẹp, tình yêu thương thân mật và cảm nhận sự hiện diện của Chúa trong tâm hồn mình".

Người ta kể một hôm chị Cecilia hỏi em mình là Têrêsa Hài Ðồng Giêsu đang quỳ trước nhà tạm:

- Têrêsa, em nói gì với Chúa mà lâu như vậy?

Têrêsa trả lời:

- Em chẳng nói gì hết, em chỉ yêu mến Ngài mà thôi.

Ngôn ngữ của trái tim là thinh lặng. Là tột đỉnh của mối hiệp thông với Chúa cũng không có gì khác hơn là thinh lặng gấp đôi. Như thế, thinh lặng không phải là câm nín, là vô cảm. Nhưng là một độ rung linh thiêng mãnh liệt, đó là sự tập trung sức lực, lời nói, đó là nguồn suối của hoạt động, là lắng nghe Lời Chúa, là đắm chìm trong sự thờ lạy Thiên Chúa.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page