Truyện Vui Suy Niệm

(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 43 -

Mặt Trời Bị Trói

 

Theo một câu chuyện Ấn Ðộ, tại Trichinapoli có một tiểu vương tính khí nóng nảy, bất thường và độc tài đến độ không ai có thể tới gần để bàn bạc, góp ý.

Ngày nọ, từ sân thượng của hoàng cung nhìn xuống, mắt ông bỗng dừng lại trên dòng sông Ravi River đang chảy lững lờ. Ông nói với quan đại thần như sau:

- Khanh hãy nhìn dòng sông của chúng ta. Tiếc quá? Nước của nó phải chảy đi hết mà không dừng lại trong vương quốc của ta. Khanh hãy nói cho ta biết sau khi chảy qua vương quốc của ta, dòng sông này sẽ chảy vào nước nào?

Quan đại thần trả lời:

- Tâu bệ hạ, dòng sông của chúng ta sẽ chảy qua nước Tangio.

Nghe thế nhà vua liền phán:

- Trẫm không muốn cho nước của dòng sông này chảy qua cái nước khốn kiếp ấy. Trẫm ra lệnh hãy xây đập ngăn nước lại, nếu khanh không làm được việc này, trẫm sẽ ra lệnh lấy đầu khanh.

Biết đây là một hành động ngu xuẩn và thất đức nhưng quan đại thần cũng đành huy động toàn dân xây đập giữ nước lại. Nhưng khi vừa xây xong đập thì cả vương quốc lại chìm đắm trong một đại lụt. Nước bắt đầu dâng lên cao làm hư hại mùa màng và gây ra đủ mọi bệnh tật.

Trước tiếng kêu ca than khóc của thần dân, nhà độc tài vẫn làm ngơ giả điếc. Sau nhiều đêm suy nghĩ cuối cùng quan đại thần mới nghĩ ra một giải pháp. Ông cho tập trung binh sĩ cầm canh lại và ra lệnh thổi loa báo hiệu giờ sớm hơn mọi khi. Thế là mới hơn hai giờ khuya mà binh sĩ đã báo hiệu sáu giờ sáng.

Nghe tiếng thổi loa, nhà vua thức giấc, tuy vẫn còn ngái ngủ, nhưng nhà độc tài đinh ninh là đã sáu giờ sáng. Ông được quan đại thần cho biết mặc dù đã sáu giờ sáng nhưng mặt trời không thể mọc lên được vì bị vương quốc Tangio ở phía đông giữ lại.

Nghe thế, nhà vua muốn xua quân sang tấn công nước Tangio. Nhưng nhìn xuống chỉ thấy toàn là nước, ông đành thở dài và bỏ ý định. Bấy giờ quan đại thần liền đề nghị:

- Chỉ có một giải pháp là chúng ta phải phá đập nước, để nước chảy xuống Tangio và họ cũng sẽ cởi trói để mặt trời mọc lên cho chúng ta.

Nhà độc tài không còn chọn lựa nào khác, ông ra lệnh mở đập nước trở lại bình thường, bao nhiêu sự đều được cuốn đi. Toàn dân hớn hở vui mừng và mặt trời cũng vừa ló dạng.

* * *

Trái đất có vận chuyển, trái đất mới mang lại sự sống. Nước có chảy, nước mới nên tinh tuyền. Máu có chảy lưu thông, máu mới làm cho con người được sống. Vận hành, trao đổi là định luật cơ bản của cuộc sống trên mọi quy mô.

Trong quan hệ quốc tế giữa các nước, những chế độ độc tài thường tự cô lập và do đó cũng đưa đất nước đến chỗ diệt vong.

Trong quan hệ giữa người với người, sự khép kín và thái độ ích kỷ là nhà mồ chôn chặt con người trong cô đơn.

Hơn ai hết, người tín hữu Kitô hẳn phải thấy được giá trị của định luật trao bạn trong cuộc sống. Qua những lời giảng dạy qua cuộc sống và cuối cùng là bằng cái chết trên thập giá, Chúa Giêsu đã muốn chứng minh cho con người thấy rằng sống đích thực là sống trao ban. Càng trao ban thì càng nhận lãnh, càng mất mát thì càng tìm lại được bản thân.

Giá trị đích thực của con người không hệ tại ở những gì con người có hay đạt được bằng tài trí nhưng chính là ở tình yêu mà con người trao ban. Cho thì có phúc hơn là nhận. Ðó là niềm hạnh phúc mà chúng ta phải không ngừng cầu xin để cảm nhận được qua những san sẻ, trao ban của chúng ta.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page