Truyện Vui Suy Niệm
(Những Bài Suy Niệm và Cầu Nguyện Hằng Ngày
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 26 -
Một Khám Phá Bất Ngờ
Hồi sinh thời, văn sĩ Piron người Pháp thường có thói quen đi dạo trong khu rừng Bulônhơ (Boulogne) giữa thủ đô Paris. Một lần kia, ông ngồi nghỉ chân trên một chiếc ghế đá kê sát một bức tường.
Chỉ lát sau, ông ngạc nhiên vô cùng, vì trong số những người đang đi dạo, có mấy người đến gần ông ngả nón chào, có vài người còn bái cả gối nữa. Nhà văn đáp lại cảm tình mà du khách dành cho ông. Ông không ngờ rằng ông được nhiều người mến mộ như thế. Ông thầm mong một số bạn bè trong văn giới chứng kiến cảnh tượng này để thấy được vinh quang mà ông đã đạt tới.
Nhà văn đang say sưa với vinh quang và danh dự thì chợt trong đám người đang bái chào ông, một lão bà biểu lộ một thái độ khác thường. Giống như mọi người khác, bà lão cúi chào. Nhưng rồi bà đến gần ghế vừa thì thầm nói điều gì mà nhà văn không nghe rõ, vừa ngước mắt nhìn lên cao.
Ngạc nhiên trước cử chỉ khác thường của bà lão, nhà văn cũng quay đầu nước mắt nhìn lên phía tường. Bấy giờ ông mới khám phá ra rằng trên đầu ông có một tượng thánh giá.
Quá hổ thẹn vì sự khám phá ấy, nhà văn liền đứng dậy và lặng lẽ bỏ đi nơi khác.
* * *
Ðược kính nể, được ca tụng, ai mà không cảm thấy ấm lòng mát dạ.
Danh dự và vinh quang là điều mà không một con người nào lại không mơ tưởng, không âm thầm khát vọng.
Tuy nhiên, nếu con người là vinh quang của Thiên Chúa như lời Thánh I-rê-nê "Vinh quang của Thiên Chúa là con người được sống" thì trước mặt Thiên Chúa con người chẳng có chút vinh quang và danh dự nào tự nơi mình cả.
Thánh Phaolô đã quả quyết: "Ta chẳng có gì mà lại đã không lãnh nhận được từ Chúa, mà nếu lãnh nhận từ Chúa thì ta có lý gì nữa để mà tự hào, mà hãnh diện đâu?" (x. 1Cor 15:10)
Vì thế Thánh tông đồ khuyên nhủ ta: "Nếu có vinh vang thì hãy vinh vang trong Chúa". (1Cor 1:31)
Ðược tạo dựng theo hình ảnh Thiên Chúa chúng ta mang nơi mình vinh quang của Ngài. Bổn phận của ta là giải tỏa vinh quang ấy bằng một đời sống tốt lành, bày tỏ những nét thiện hảo, xinh đẹp của Thiên Chúa, để thiên hạ thấy mà không phải ngợi khen ta, nhưng ngợi khen Cha chúng ta, Ðấng ngự trên trời.