Cảm nghiệm Về Một Chuyến Tham Dự
Ðại Hội Truyền Giáo Á Châu I
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Cảm nghiệm Về Một Chuyến Tham Dự Ðại Hội Truyền Giáo Á Châu I.
Tham dự Ðại Hội Truyền Giáo Á Châu I tại Chiang Mai Thái Lan, đối với tôi không phải là một cuộc đi tham quan, cũng không phải là cơ hội đi cho biết đó biết đây, vì dù sao tôi cũng đã một lần được biết và tham quan đất nước Thái Lan rồi ! Vì thế ngay từ lúc bắt đầu được đề nghị đi tham dự Ðại Hội, tôi thấy ngại ngùng và không mấy phấn khởi, vì biết rằng phải nỗ lực và vất vả, sợ rằng khả năng cá nhân hạn hẹp không biết có giúp được gì cho phái đoàn không? Có thể tiếp thu được gì từ Ðại Hội không, và có hy vọng giúp ích được gì cho Giáo Hội, Giáo Phận, và Cộng Ðoàn trong công cuộc Loan Báo Tin Mừng sau Ðại Hội này không? Hơn nữa, tự bản chất, tôi không phải là người chiến sĩ trong chiến trường truyền giáo, nhưng chỉ là một người phục vụ âm thầm trong công tác đào tạo của Hội Dòng mà thôi!
Tuy nhiên, với niềm tin tưởng rằng, mọi việc xảy ra trong đời sống không có gì ngoài ý định quan phòng của Thiên Chúa; Chúa không bao giờ kêu gọi ai làm việc gì rồi bỏ mặc cho họ làm. Người luôn luôn hiện diện và hướng dẫn, nhất là đối với những người thấp bé và yếu kém. Chúa chỉ cần thái độ sẵn sàng và biết lắng nghe Người. Ðiều Chúa muốn không phải là thành quả bên ngoài, nhưng là một tâm hồn biết hoán cải và có thiện chí. Những suy nghĩ này giúp cho tôi có thái độ quyết định đáp lại lời mời gọi của Chúa Giêsu như hai Môn Ðệ đã làm khi Người nói: "Hãy đến mà xem" (Ga 1, 39).
Quả vậy, trong quá trình bắt đầu từ lúc chuẩn bị cho đến khi trở về nước sau Ðại Hội tại Thái Lan, tôi thấy dần dần cũng hoà nhập được vào bầu khí của Ðại Hội, khởi đi từ tinh thần cầu nguyện và những công tác mà mọi người phải chuẩn bị trước: đọc các tài liệu của Ðại Hội về bối cảnh và nền tảng thần học cũng như mục đích và đường hướng của Ðại Hội; tiếp đến là những hoạt động cụ thể cho việc tham dự tại Ðại Hội v.v. Từ những việc làm này tôi cảm thấy khơi lên trong tôi một tinh thần trách nhiệm, sẵn sàng hy sinh vì lợi ích chung. Tôi nhận thấy tinh thần đồng đội, tình đoàn kết, tính khôi hài, dí dỏm, sự xả thân và biết lắng nghe, học hỏi của Quý Ðức Cha, Quý Cha và Quý anh chị em trong đoàn. Dù có ở xa xôi mấy, dù có bận rộn và mệt mỏi như thế nào, tất cả cùng bỏ qua một bên ý riêng để làm theo ý chung. Với kinh nghiệm cá nhân, tôi cảm nhận rằng, tinh thần mà Quý Ðức Cha, Quý Cha và tất cả anh chị em thể hiện không phải là một việc tự nhiên mà có, nhưng phải phát xuất từ một con tim biết yêu thương, một tấm lòng bác ái vị tha, và sự hăng say làm chứng cho tình yêu của Ðức Giêsu. Chính tất cả những điều này là động lực giúp tôi phấn khởi bước vào Ðại Hội.
Những ngày Ðại Hội thực sự rất là bận rộn và chương trình rất khít khao. Căng thẳng, nhưng được tiếp đón và chuẩn bị nơi ăn chốn ở một cách rất tiện nghi và thoải mái. Khít khao vì tôi có cảm tưởng như Ðại Hội muốn dồn hết trong những ngày đó những câu chuyện về Chúa Giêsu từ mọi góc độ đức tin, văn hoá, sứ vụ, môi trường v.v. phải được chia sẻ cho tất cả anh chị em trong cùng lục địa Châu Á này. Tuy nhiên những câu chuyện được kể về Chúa Giêsu đã giúp tôi nhận ra sự cấp bách và tầm quan trọng của việc truyền giáo trong một châu lục rộng lớn, đông người, đa tôn giáo, và nhiều nền văn hoá khác nhau: Một phương cách truyền giáo mới - kể chuyện Chúa Giêsu bằng chính kinh nghiệm cá nhân của mình với Ðấng được kể về, bằng sự biến đổi con người của mình, bằng việc nhận ra mình là ai trong tương quan với người, với các biến cố, với xã hội, văn hoá, kinh tế v.v. đã thành hình nên căn tính của mình. Suy nghĩ này giúp tôi nhìn lại thái độ truyền giáo của mình và thay đổi lối sống!
Qua những chia sẻ trong các cuộc hội thảo của Ðại Hội, tôi cũng cảm nghiệm được sự thân thiện, chân tình và cởi mở của các anh chị em ở các quốc gia khác. Tôi không cảm thấy xa lạ nhưng có cảm giác rất gần gũi vì tất cả đều giống mình - cùng giống nòi, cùng là anh em của Ðại Gia Ðình Á Châu. Tất cả cùng chia sẻ câu chuyện của mình, và rồi cùng thông cảm, đón nhận và khuyến khích nhau trên con đường phục vụ và yêu thương mà chính Chúa Giêsu đã truyền dạy. Chính trong những buổi chia sẻ này, sự căng thẳng của một ngày dài trở nên nhẹ nhàng hơn, thời gian dường như càng lúc đi nhanh hơn, và mỗi ngày trở nên ngắn dần lại.
Biến cố nào rồi cũng có lúc chấm dứt ! Từ giã ra về với tấm lòng cảm tạ Chúa đã ban cho tôi cơ hội quý hoá này, cơ hội hoán cải và quyết tâm; thành tâm tri ân Mẹ Maria đã che chở và hướng dẫn chúng tôi trong suốt thời gian qua, Mẹ đã biến đổi những điều không may thành những niềm vui nhỏ nhỏ làm cuộc sống thêm vui tươi; ghi ơn Mẹ Giáo Hội đã tạo cho chúng tôi, những người con Á Châu, một thời gian gặp gỡ trong tình thân ái huynh đệ; thương mến những người anh em cùng một sứ mạng phục vụ tại Giáo Hội địa phương, và trong khắp lục địa Á Châu.
Bảo Lộc ngày 30 tháng 10 năm 2006
Nữ tu Têrêsa Trần Kim, MTG Dalat