Marcô bắt đầu Phúc Âm của mình bằng sự kiện ra mắt công khai của Gioan Tẩy Giả và làm phép rửa cho Chúa Giêsu. Nhưng Luca và Matthêu thuật lại trước hết các biến cố về ngày sinh nhật của Chúa. Những truyện kể này không phải là những bài tường thuật; nhưng là những chứng từ đức tin của các môn đệ sống theo ánh sáng của Chúa Phục Sinh. Ngay từ đầu, họ cho chúng ta biết Chúa Giêsu là ai: Là Con Thiên Chúa. Ðức tin giúp ta hiểu rằng các lời hứa của giao ước cũ đã được thực hiện nơi Ngài.
Thánh kinh Cựu Ước cũng nói cho chúng ta về sự sinh ra của những nhân vật quan trọng Môisen, Samuel. Dựa vào lối viết các truyện này Luca đã kể lại thời thơ ấu của Chúa Giêsu. Nhưng ngay từ trang đầu phúc âm Luca đã nhấn mạnh rằng Chúa Giêsu có mối quan hệ với Thiên Chúa một cách duy nhất và đặc biết. Chính vì đó mà nguồn gốc sự sống của Ngài phát sinh từ hành động của Chúa Thánh Thần.
Trong tháng thứ sáu, thiên thần Gabriel được Thiên Chúa sai đến một thành ở Galilê có tên là Nazret. Ngài được sai tới một thiếu nữ đã được hứa hôn cho một người là Giuse thuộc dòng họ Ðavid. Tên của cô là Maria. Thiên thần bước vào và nói với cô:
"Hãy vui lên, người đầy ân phúc, Thiên Chúa ở cùng cô"
Cô rất bối rối bởi những lời chào này và tự hỏi xem có ý nghĩa gì. Sứ thần nói với cô:
"Ðừng có e sợ, hỡi Maria. Thiên Chúa mến chuộng cô. Cô sẽ mang thai và sinh một con trai, và cô phải đặt tên cho con là Giêsu. Ngài sẽ rất cao cả và được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ cho Ngài ngai toà của tổ tiên Ðavid, Ngài sẽ cai trị trên nhà Giacóp cho tới muôn đời và triều đại của Ngài sẽ không bao giờ cùng".
Maria hỏi thiên thần:
"Nhưng làm sao sự việc này có thể xảy ra được vì tôi không lấy chồng?"
Thiên thần trả lời:
"Chúa Thánh Thần sẽ đến trên cô và quyền năng của Ðấng Tối Cao sẽ bao phủ cô. Và do đó con của cô sẽ là "Ðấng Thánh" và được gọi là "Con Thiên Chúa". Không có điều gì mà Thiên Chúa không làm được; hãy xem người bà con của cô là Elizabeth: người ta gọi bà là son sẻ, thế mà bây giờ bà đã mang thai được sáu tháng".
Maria nói:
"Tôi là nữ tỳ của Thiên Chúa. Chớ gì những điều ngài vừa nói xảy đến cho tôi"
Sau đó thiên thần từ giã cô.
(Lc 1:26-36)
Thiên thần đã cho Maria một dấu hiệu: đó là việc Elizabeth sắp có con trai. Maria đi tới nhà của người chị họ. Hai bà mẹ đến gặp nhau và đó cũng là sự gặp gỡ giữa hai trẻ con sắp chào đời. Elizabeth đã nhận ra Chúa Giêsu là Chúa của mình. Maria ngợi khen Thiên Chúa là Ðấng chọn người thấp hèn trong lời cảm tạ của bà.
Một ngày sau Maria vội vã lên đường, đến một thành trên miền đồi núi thuộc Giuđa. Cô vào nhà ông Zacaria và chào bà Elixabeth. Ngay khi Elizabeth nghe lời chào của Maria, thì con trẻ đã nhảy mừng trong bụng. Bà được đầy tràn Chúa Thánh Thần và lời tiếng nói rằng:
"Em là người được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ và con của lòng em cũng được chúc phúc nữa. Tôi là gì mà được vinh dự đón tiếp sự viếng thăm của Mẹ Chúa tôi? Ngay lúc nghe tiếng em chào, con trẻ trong lòng tôi đã nhảy mừng sung sướng. Em thật có phúc: vì em tin rằng lời Chúa đã hứa với em sẽ được thực hiện".
Bấy giờ Maria lên tiếng:
"Linh hồn tôi tung hô
sự cao cả của Thiên Chúa
và thần trí tôi hớn hở
trong Thiên Chúa, Ðấng Cứu Chuộc
tôi,
bởi vì Ngài đã trong đến
thân phận thấp hèn của tôi tớ
Ngài.
Từ nay về sau mọi thế hệ
sẽ gọi tôi là người có
phước
vì Ðấng Toàn Năng đã
làm những việc vĩ đại cho
tôi.
Danh Ngài là thánh,
lòng thương của Ngài trải qua
từ thời đại này sang thời
đại khác
đối với những ai kính
sợ Ngài.
Ngài đã biểu dương cánh
tay uy quyền của Ngài,
Ngài đã dẹp tan mưu đồ
của lòng kiêu hãnh;
Ngài hạ bệ những ông hoàng
xuống khỏi ngai toà
và nâng đỡ người
thấp hèn;
Ngài cho người đói khát
dư đầy của cải
và người giầu có trở
về tay không.
Ngài đến cứu giúp Israel, tôi
tớ Ngài,
theo như lời Ngài đã hưa
với tổ tiên chúng tôi,
do lòng thương yêu của Ngài đối
với Abraham
và con cháu đến muôn đời".
Maria ở lại với chị họ ba tháng và sau đó trở về nhà của mình.
(Lc 1:39-56)
Ðối với Luca, sinh nhật của Chúa Giêsu là một biến cố có tầm quan trọng chung cho vận mệnh nhân loại. Vì thế ông đã đặt sự kiện này vào khung cảnh các biến cố của lịch sử thế giới: cuộc kiểm tra thuế của đế quốc Rôma. Con trẻ này chứ không phải Xêsa, sẽ mang lại hoà bình cho thế giới. Những sứ giả đầu tiên của tin vui mừng này, ngoài các thiên thần là những kẻ chăn bò lừa tầm thường. Một bằng chứng cho thấy Thiên Chúa không theo mẫu mực của người đời. Ngài chọn những người khiêm tốn.
Vào lúc đó, Hoàng đế Xêsa đã ra một lệnh kiểm tra trong toàn cõi đế quốc. Cuộc kiểm tra đầu tiên này xảy ra khi Quiriniô làm thống đốc xứ Syria. Mọi người phải về quê quán của mình để ghi danh. Vì thế Giuse là người thuộc dòng họ Ðavid, phải rời bỏ Nazarethvà đi lên Giuđêa, đến thành của Ðavid gọi là Bêlem. Maria, vợ của ông đang có thai cũng đi với ông . Khi họ đang ở đó, thì tới kỳ hạn sinh con và bà đã sinh ra đứa con trai đầu lòng của mình . Bà bọc con trong khăn và đặt trong máng ăn của loài vật bởi vì họ không tìm được phòng nào trong quán trọ.
Gần đó, có những người chăn giữ đoàn vật sống ở ngoài các cánh đồng canh chừng súc vật lúc đêm khuya. Thiên thần của Chúa hiện ra và vinh quang của Chúa chiếu dãi trên họ ; họ kinh hãi. Thiên thần nói:
"Ðừng khiếp sợ. Tôi mang đến cho các người một tin thật vui mừng , niềm vui lớn lao cho toàn dân : hôm nay ở thành của Ðavid, một Ðấng Cứu Thế đã sinh ra cho các người , Ngài là Ðấng Thiên Sai, là Chúa. Và đây là dấu hiệu cho các người : các người sẽ thấy một hài nhi bọc trong khăn và nằm trong máng cỏ"
Bỗng chốc có một đám đông thiên thần ngợi khen Thiên Chúa bằng bài hát :
"Vinh danh Thiên Chúa trên
trời cao,
và bình an dưới thế
cho người được Thiên
Chúa thương!"
Khi các thiên thần đã về lại trời, các người chăn giữ đoàn vật nói với nhau:
"Nào chúng ta hãy đi tới Bêlem và xem sự việc xảy ra mà Chúa đã cho chúng ta biết".
Họ hối hả đi ngay và gặp thấy Maria, Giuse và con trẻ nằm trong máng cỏ. Khi gặp được con trẻ họ lập lại những điều đã nghe nói về Ngài. Tất cả những ai nghe biết đều sửng sốt về những điều các người chăn chiên đã nói. Maria ghi giữ những điều ấy và suy nghĩ trong lòng. Các người chăn chiên trở về và ngợi khen chúc tụng Thiên Chúa, vì tất cả những gì đã nghe và xem thấy đúng như thiên thần đã nói trước.
(Lc 2:1-21)
Phúc âm của Matthêu cho ta thấy người Do Thái đã từ rầy chối Chúa Giêsu, và giáo hội vào lúc ông viết Phúc Âm phần lớn được hình thành do những người ngoại quốc, ngoại giáo. Ðó là sự kiện Matthêu muốn chứng minh cho ta thấy khi kể về thời thơ ấu của Chúa Giêsu.
Với câu chuyện các nhà thông thái tìm đến Chúa, Matthêu muốn nói lên rằng người ngoại giáo có thể tìm kiếm Thiên Chúa, mặc dù họ chưa biết các mạc khải của thánh kinh đã tỏ bày cho dân Do Thái. Trong khi chính quyền đạo cũng như đời của Do Thái giáo (Hêrôđê và các vị cố vấn) từ chối và bách hại Chúa Giêsu, người ngoại giáo tôn thờ Ngài như là "vua của người Do Thái". Câu chuyện này nhắc lại sự kiện đã xảy ra trong đời của Ðức Giêsu và sau này vào thời những Kitô hữu đầu tiên.
Chúa Giêsu đã sinh ra ở Bêlem xứ Giuđêa dưới thời vua Hêrôđê. Có mấy ngươiø thông thái từ Phương Ðông đến Giêrusalem. Họ hỏi:
"Vua Do Thái mới sinh ra ở đâu ? Chúng tôi đă nhìn thấy ngôi sao cùa Ngài xuất hiện từ Ðông Phương và chúng tôi đến để tôn kính Ngài".
Khi vua Hêrôđê nghe điều này thì ông bối rối và cả Giêrusalem cũng bối rối theo ông. Vua triệu tập các thầy cả và những người thông luật trong dân chúng, và hỏi họ cho biết Ðấng Thiên Sai sinh ra ở đâu. Họ trả lời:
"Ở Bêlem xứ
Giuđêa, bởi vì sứ ngôn
có nói như sau:
Còn ngươi, Bêlem, trong đất Giuđêa,
Người không thấp kém nhất
trong các người lãnh đạo
đâu,
vì một nhà lãnh đạo sẽ
đến từ ngươi.
Người ấy sẽ cai trị dân
Israel của Ta".
Thế rồi Hêrôđê triệu tập riêng các nhà thông thái để hỏi họ ngày giờ chính xác ngôi sao đã xuất hiện. Sau đó vua chỉ họ đi Bêlem với lời lẽ này:
"Các ông hãy điều tra cho kỷ về con trẻ, và khi các ông đã tìm thấy, báo cho tôi biết để tôi cũng sẽ đến tôn kính Ngài".
Sau khi đã nghe những lời căn dặn của nhà vua, họ lại lên đường, và ngay trước mặt họ ngôi sao mà họ xem thấy lại xuất hiện. Sao này dẫn đường họ đi và dừng lại chỗ con trẻ sinh ra. Họ tràn đầy vui sướng khi nhìn thấy ngôi sao.
Các vị vào trong nhà và nhìn thấy con trẻ với mẹ là Maria. Họ quì xuống để bái kính. Họ mở các báu vật và dâng cho Ngài vàng, hương và mộc dược.
Trong giấc mộng họ được báo cho biết đừng nên trở lại với vua Hêrôđê, vì thế các vị trở về quê hương bằng đường khác.
(Mt 2:1-12)
Sau khi các nhà thông thái đã trở về, thiên thần của Chúa hiện ra với Giuse trong giấc mộng và nói:
"Hãy thức dậy, mang con trẻ và mẹ Ngài trốn sang Ai Cập. Hãy ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hêrôđê có ý định tìm kiếm con trẻ để trừ diệt".
Giuse liền thức dậy, mang con trẻ và mẹ Ngài trốn đi Ai Cập ngay đêm đó. Họ ở đó cho tới khi vua Hêrôđê băng hà. Ðiều này làm trọn lời Chúa đã nói qua sứ ngôn là:
"Ta đã gọi con Ta ra khỏi Ai Cập".
Vua Hêrôđê tức giận vì biết mình đã bị mấy nhà thông thái đánh lừa. Ông tính toán ngày giờ đã được nói về sự sinh ra của con trẻ và ra lệnh giết tất cả con trai từ hai tuổi trở xuống trong vùng Bêlem và lân cận. Như vậy làm trọn lời sứ ngôn Giêrêmia đã nói:
"Tiếng thổn thức
và khóc than
đã vọng lên từ Rama;
đó là tiếng của Rachel khóc
thương con cái mình
và không ai an ủi được vì
chúng đã chết".
Sau khi Hêrôđê chết rồi, thiên thần của Chúa hiện ra với Giuse trong giấc mộng ở Ai Cập, và nói:
"Hãy thức dậy, đưa con trẻ và mẹ Ngài trở về đất Israel, vì những người tìm giết con trẻ đã chết".
Giuse thức dậy, đưa con trẻ và mẹ Ngài trở về đất Israel. Khi nghe biết Archêlaô đã kế nghiệp Hêrôđê làm thủ lảnh xứ Giuđêa thì ông lo sợ. Ông lại được giấc mộng báo cho hay để đi về miền Galilê. Gia quyến định cư trong một thành tên là Nagiaret. Ðúng như lời các ngôn sứ đã nói về Ngài: "Ngài sẽ được gọi là người Nagiaret".
(Mt 2:13-13)
Người con trai Do Thái đúng 12 tuổi, có bổn phận phải vâng giữ các lề luật. Một trong các luật này là đi kính viếng Giêrusalem. Luca cho hay trong chuyến đi hành hương này. Chúa Giêsu tỏ bày sứ mạng đặc biệt của mình và mối quan hệ duy nhất của Ngài với Thiên Chúa. Ðiều quan trọng hơn cả đối với Chúa Giêsu là trung thành với sứ mạng mà Thiên Chúa là Cha Ngài giao phó.
Mỗi năm cha mẹ Ngài lên Giêrusalem dự lễ Vượt qua. Khi Ðức Giêsu được mười hai tuổi, họ cũng lên dự lễ như mọi năm. Sau lễ, trên đường trở về nhà thì trẻ Giêsu đã ở lại Giêrusalem mà cha mẹ không hay biết gì. Họ nghĩ rằng Ngài đi trong đoàn lữ hành. Nhưng sau một ngày đường họ đi tìm kiếm Ngài giữa những người họ hàng và quen biết. Họ không gặp thấy Ngài nên trở lui lại Giêrusalem. Sau ba ngày, họ tìm thấy Ngài ở trong đền thờ, Ngài đang ngồi ở giữa các nhà thông luật, nghe và hỏi họ nhiều câu hỏi. Những ai nghe Ngài thì bỡ ngỡ trước sự khôn ngoan và các câu đối đáp của Ngài. Cha mẹ quá xúc động khi thấy Ngài. Mẹ Ngài nói:
"Này con, tại sao con làm như vậy đối với cha mẹ? Cha con và mẹ đã lo lắng tìm con".
Ngài đáp lại:
"Tại sao cha mẹ tìm con? Cha mẹ không biết rằng con phải ở nhà của Cha con hay sao?
Họ không hiểu Ngài muốn nói gì. Ngài cùng đi với họ về lại Nagiaret. Ngài tùng phục cha mẹ. Mẹ Ngài tích giữ tất cả những việc này trong tâm hồn. Còn Chúa Giêsu tăng thêm khôn ngoan, vóc dáng và sự mến chuộng của Thiên Chúa và người ta.
(Lc 2:41-52)