Thiên Chúa ở với Giuse

Theo Bản dịch của Gs. Nguyễn Ðăng Trúc - Lm. Vũ Thành

Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan

"Thiên Chúa ở với Giuse"

Giacóp có mười hai con; người con út gọi là Giuse. Giacóp thương Giuse đặc biệt vì đã tuổi già ông mới có được đứa con này. Ðến năm 17 tuổi, Giuse chăn cừu và dê với các anh và cha già đã cho ông một chiếc áo đẹp dài tay. Các anh ghen tị không thèm nói chuyện với ông nữa.

Lòng ghen tị đó trở thành ghét bỏ khi Giuse kể lại giấc mơ ông thấy cả nhà ông nghiêng mình kính nể ông.

Một ngày kia, các anh của Giuse lừa gia súc đến ăn ở Sikem. Giacóp nói với Giuse:

"Hãy đi thăm các anh, cha muốn sai con đi đến thăm chúng".

Giuse từ thung lũng Hêbron đi đến Sikem.

Các anh ông thấy ông từ xa. Trước khi Giuse đến gần, họ muốn mưu đồ giết em. Họ bàn với nhau:

"Này, người nằm mộng đã tới. Ðã đến lúc rồi đây: chúng mình giết hắn và vất hắn xuống hố; và chúng mình cứ nói một con dã thú đã vồ nó. Thử xem những gì nó mơ mộng có thực hiện được không".

Nhưng Ruben, người anh cả, nghe vậy, muốn cứu em; ông nói:

"Ðừng giết nó. Ðừng đổ máu nó. Hãy xô nó xuống vực đàng kia, trong sa mạc, nhưng đừng sát hại nó".

Người anh này muốn cứu thoát em và dẫn về cho cha già.

Ngay khi Giuse đến gặp các anh, họ lột áo dài và đẩy em vào vực. Ðó là vực trống và không có chút nước nào.

Họ ngồi xuống dùng bữa. Nhìn đàng xa, họ thấy một đoàn thương gia đi đến. Ðoàn người này đi về xứ Ai Cập. Bấy giờ Giuđa nói với các anh em:

"Giết thằng nhỏ và che dấu cái chết của nó có lợi ích gì? Thà bán nó cho các thương gia".

Các anh em đồng ý.

Họ lại lôi Giuse từ vực lên và bán em với giá 20 nén bạc. Các thương gia dẫn Giuse về Ai Cập.

Các anh Giuse lấy áo của em, giết một con cừu và nhúng áo đó vào trong máu con vật. Sau đó họ đem chiếc áo dài tay về cho cha và kể lại:

"Chúng con tìm được cái này: cha xem thử có phải là áo con của cha không".

Người cha nhận ra chiếc áo của con mình và kêu lên:

"Ðúng là áo con ta! Dã thú đã vồ nó rồi!"

Giacóp xé áo của mình, mang một bao vải trên mình để tang thật lâu đứa con đã mất. Tất cả các con trai, gái đến an ủi ông, nhưng ông từ chối tất cả lời an ủi, ông nói:

"Ðau khổ tang chế sẽ giúp ta gặp lại con ta trong cõi người chết".

Giacóp cứ thế mà khóc thương Giuse.

Khi đến đất Ai Cập, các thương gia bán Giuse cho Pôtipha, một vị quan Ai Cập của Pharaông, làm chức trưởng đội cận vệ. Chúa ở với Giuse, nên mọi sự tốt đẹp đến với ông. Giuse gây được sự tin tưởng nơi chủ mình và được ông giao cho trách nhiệm quản gia, coi sóc tất cả tài sản. Chúa chúc lành gia đình người Ai Cập vì Giuse.

Hai năm sau, Vua Pharaông nằm mộng: Ông ở trên bờ sông Nil. Bảy con bò cái đẹp và to mập đi ra khỏi sông và ăn cỏ cạnh bờ. Nhưng có bảy con bò cái xấu xí và gầy guộc lại từ sông Nil lội lên phía sau mấy con bò kia và đến cạnh bên chúng trên bờ sông Nil. Và mấy con bò xấu và gầy nốt trửng mấy con bò đẹp và mập. Bấy giờ vua Pharaông vụt thức dậy. Vua ngủ lại và có một giấc mơ khác: bảy hạt lúc đẹp và lớn rơi ra từ một ché lúa. Nhưng sau đó, bảy hạt lúa dẹp và khô vì gió đông lại xuất hiện. Những hạt lúa dẹp nuốt trửng bảy hạt lúa lớn và no tròn. Vua Pharaông thức dậy: đó là một giấc mộng.

Sáng ngày, vua Pharaông lo lắng gọi các nhà chiêm tinh và các thầy thông thái Ai Cập đến. Vua kể cho họ nghe các giấc mộng của mình. Nhưng không ai trong họ có thể giải thích được cả.

Bấy giờ vua Pharaông cho gọi Giuse đến và nói:

"Ta đã có một giấc mộng mà không ai giải được. Ta nghe rằng ngươi có tài giải mộng".

Giuse trả lời:

"Không phải tôi, chính Thiên Chúa sẽ cho vua Pharaông một lời giải thích chính đáng".

Vua Pharaông bèn kể lại các giấc mộng cho Giuse. Bấy giờ Giuse nói:

"Hai giấc mộng đó chỉ là một. Thiên Chúa cho Pharaông biết việc phải làm. Bảy con bò cái đẹp là bảy năm và bảy hạt lúc đẹp cũng là bảy năm. Ðó chỉ là một chuyện. Bảy con bò gầy và xấu, xuất hiện sau bảy con kia, là bảy năm, và bảy hạt lúa dẹp bị gió đông làm khô sẽ là bảy năm đói. Sẽ có bảy năm được mùa sung túc trong toàn cõi Ai Cập. Sau đó bảy năm đói sẽ làm ta quên bảy năm sung túc tại đất Ai Cập này. Ðói sẽ làm cho xứ sở điêu tàn. Nếu giấc mộng của vua Pharaông lập lại như thế, hẳn Thiên Chúa đã quyết định thực hiện sự kiện này. Vua Pharaông nên chọn ngay một người khôn ngoan và thông minh để trao quyền cai quản xứ sở. Vua Pharaông cũng nên đặt các vị quản lý trong xứ để thu một phần năm sản phẩm mùa màng của Ai Cập trong bảy năm phú túc. Họ phải tích trử tất cả sản phẩm của những năm tốt sắp đến; họ cần dự trử lúa mì tại các thành phố để vua Pharaông xử dụng sau này. các lương thực đó sẽ giúp xứ sở trong bảy năm đói mà Ai Cập ắt gặp phải, như thế xứ sở sẽ tránh được nạn đói".

Lời giải thích như thế hợp ý vua Pharaông và các quan trong triều, nên vua nói với họ:

"Chúng ta có cần tìm một người như Giuse, là kẻ có được sự hứng khởi của thần khí Thiên Chúa?"

Và quay lại Giuse, vua nói tiếp:

"Bởi vì Thiên Chúa đã cho người biết việc đó, không ai có thể khôn ngoan và cẩn mật hơn ngươi. Ngươi sẽ làm quản lý tất cả nhà ta, và toàn dân sẽ tuân phục lời nói của ngươi: nếu ta có hơn ngươi chăng nữa thì vì ta là vua đó thôi".

Vua Pharaông cởi nhẩn trong tay và đeo vào tay của Giuse. Vua ra lệnh đem áo gấm quí cho Giuse mặc và khoác vào cổ ông chiếc vòng vàng. Giuse được ngồi xe ngựa thứ nhì sau vua, và có quyền trên toàn xứ Ai Cập.

Hay tin có lúa mì ở Ai Cập, Giacóp nói với các con:

"Cha nghe tin có lúa mì ở Ai Cập. Hãy đi xuống đó mà mua để có thể sống sót và thoát chết".

Mười người anh của Giuse xuống xứ Ai Cập để mua lúa. Giacóp không cho Bengiamin, người em của Giuse đi theo các anh; ông tự nhủ:

"E rằng có chuyện không may xảy ra cho đứa con út".

Khi Giuse thấy được các anh, ông nhận ra ngay, nhưng các anh không nhận ra ông. Ông tra vấn lại:

"Các ông từ đâu đến?"

Họ trả lời "Chúng tôi từ Canaan đến để mua lúa mì".

Giuse nhớ lại giấc mộng mình thấy về các anh mình, liền nói với họ:

"Các ông là gián điệp! Các ông đến để tìm xem các nhược điểm của xứ này!"

Họ chống chế:

"Thưa ngài, không phải thế, chúng tôi là tôi tớ ngài, đến chỉ để mua lúa mì. Chúng tôi tất cả đều con một người cha; chúng tôi là người lương thiện; những kẻ hạ thần này đâu phải là gián điệp".

Giuse nói với họ:

"Không phải vậy đâu, các ông đến để bới tìm các yếu điểm của xứ này".

Họ lại trả lời:

"Chúng tôi là anh em, con một cha ở xứ Canaan. Người em út nay còn ở nhà với cha chúng tôi, có một người nữa đã mất rồi".

Giuse liền nói:

"Tôi không tin; các ông là gián điệp. Các ông phải chịu thử thách này. Các ông không được đi đâu cả cho đến khi người em út đến đây. Các ông cho một người trong các ông đi tìm người em đó, còn lại thì vào tù tất thảy. Thử xem các ông có nói thật hay không tương lai sẽ rõ".

Và ông bỏ tù các anh ba ngày tròn.

Ngày thứ ba, Giuse bảo họ:

"Vì tôi kính sợ Thiên Chúa, nên cho phép các ông làm thế này để có thể giữ được mạng sống: nếu các ông thành thật, thì để một người trong anh em các ngươi ngồi lại trong tù! Còn các người khác, hãy mang lúa về nhà cho gia đình dùng. Các ông hãy mang người em út đến đây cho tôi: như thế là lời các ông sẽ được chứng thực và các ông khỏi phải chết".

Ông cho bắt trói Simêông trước mắt họ.

Các người khác liền trở về quê Canaan và kể lại cho cha tất cả những gì xảy ra.

Bấy giờ Giacóp cha họ nói:

"Các con làm cha mất dần con cái! Giuse không còn nữa, Simêông cũng thế và nay còn muốn bắt Bengiamin. Các con muốn làm khổ cha!"

Ruben thưa với cha:

"Cha giao Bengiamin cho con, và con hứa sẽ đem em con về bằng an".

Bấy giờ Giacóp nói lại:

"Vì không có cách gì khác, thôi thì thế này: các con hãy đem theo hành trang các con những sản phẩm quý nhất trong vùng ta ở mà cống hiến cho người ấy: một ít thuốc ướp, một ít mật, các loại nước hoa, cây thuốc, đậu và hạnh đào. Mang tiền gấp đôi. Dẫn em đi và đến gặp người ấy. Xin Chúa toàn năng đánh động lòng ông ta để thương các con và cho người em trong tù và Bengiamin được trở về quê. Còn cha, dẫu phải mất con, cũng không làm gì được nữa!"

Họ đem theo các món quà và số tiền gấp đôi cùng với Bengiamin, hướng về Ai Cập.

Họ đến trình diện Giuse.

Khi thoáng thấy Bengiamin, Giuse nói với người quản lý của mình:

"Hãy dẫn mấy người đó vào; giết một con vật và dọn bàn để họ cùng ăn với ta trưa nay".

Ngay khi Giuse bước vào, họ liền dâng các món quà mang theo, sập đầu xuống đất chờ đợi. Ông mới nói với họ:

"Cha già của các ông, mà các ông nhắc đến có khỏe mạnh không?"

Họ thưa:

"Kẻ hạ thần, cha chúng tôi, mạnh khỏe; người còn sống".

Họ quỳ gối, rạp mình xuống.

Nhướng mắt nhìn Bengiamin, em mình, con của mẹ mình, Giuse nói:

"Có phải người em út mà các ông nói đến đó không?"

Ông liền tiếp:

"Nầy chú kia, xin Chúa gìn giữ chú!"

Không nén nổi cơn xúc động trước mắt mọi người đang vây quanh, Giuse ra lệnh:

"Mọi người đi ra hết". Khi không còn ai ở đó, Giuse liền cho các anh em hay biết về thân thế mình. Ông khóc nức nở và nói với các anh em:

"Tôi là Giuse, người anh em trong nhà! Cha còn sống sao?"

Nhưng họ không thể trả lời, vì quá ngỡ ngàng khi đứng trước mặt Giuse. Ông liền nói với họ:

"Này đến gần đây, đừng sợ. Các anh đừng hối hận vì đã bán tôi. Vì muốn cho các anh em sống còn nên Thiên Chúa đã gởi tôi đến gặp các anh, vì đã hai năm trong miền gặp đói khát, và còn năm năm nữa không cày cấy thu hoạch gì được. Chúa đã sai tôi ở đây để làm thống đốc cả xứ Ai Cập. Các anh hãy mau về báo cho cha hay: "Giuse con của cha nói thế này: Thiên Chúa đã đưa con lên hàng khanh tướng của toàn nước Ai Cập. Xin cha hãy mau đến với con".

Quá cảm xúc ông nhào đến ôm lấy cổ Bengiamin mà khóc; Bengiamin cũng nức nở theo. Ông lại ôm tất cả các anh đầm đìa nước mắt, và mọi người đều khóc theo ông.

Anh em liền rời xứ Ai Cập về gặp cha là Giacóp tại xứ Canaan. Họ báo tin cho cha:

"Giuse còn sống. Chính Giuse là thống đốc toàn xứ Ai Cập".

Nhưng Giacóp dửng dưng vì không tin lời họ nói. Tuy thế, khi họ kể hết lời Giuse nói với họ, cũng như khi thấy các xe Giuse gởi đến rước ông, Giacóp liền tỉnh trí. Ông nói:

"Ðủ rồi, ta tin con ta còn sống. Ta muốn đến gặp nó trước khi chết".

Trong một giấc mơ, Chúa nói với Giacóp:

"Giacóp! Giacóp!"

Ông thưa: "Lạy Chúa con đây".

Và Chúa phán: "Ta là Chúa, Thiên Chúa của cha ngươi. Ðừng ngại đến đất Ai Cập, vì ở đó Ta sẽ làm cho con thành một dân lớn. Ta sẽ cùng đi với con đến Ai Cập và Ta sẽ đưa con trở về".

Giacóp cho Giuđa đi trước báo cho Giuse biết họ đã đến Giếtsen. Khi họ đến xứ này; Giuse chuẩn bị xe và đi đến gặp cha ở Giếtsen. Khi vừa thấy cha, ông nhào đến ôm chầm lấy cổ và khóc thật lâu trong tay cha.

Giacóp nói: "Giờ đây cha có thể chết được rồi vì cha đã thấy con và con còn sống".

Giuse đặt để cho cha và các anh định cư trong một khu đất xứ Ai Cập, một vùng đất phì nhiêu nhất trong vùng. Và Giuse còn cung cấp lương thực cho cha, các anh em và toàn gia đình.

Thời gian sau đó, người ta đến báo cho Giuse:

"Cha ngài lâm bệnh".

Ông liền đem theo hai con trai là Manátxê và Êphraim. Giacóp được tin người cho hay:

"Giuse con ông đến thăm ông".

Giacóp cố gượng ngồi dậy. Ông chúc lành cho Giuse. và nói thêm:

"Xin Chúa là Ðấng mà tổ phụ tôi là Abraham và Isaac đi trước thiên nhan, là Ðấng dẫn dắt tôi từ ngày đầu của cuộc đời đến nay, xin thiên thần đấng đã cứu tôi khỏi mọi điều ác, chúc phúc cho các con tôi! Ước gì danh tôi và của tổ phụ tôi Abraham và Isaac tồn tục nơi con tôi và chúng có được hậu duệ đầy tràn trên mặt đất".

(Theo ST 37-48)


Back to Vietnamese Missionaries in Taiwan Home Page