Tín Nhiệm
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 81 -
Con Muốn Ðược Nổi Tiếng Vì Thương Mẹ
Con Muốn Ðược Nổi Tiếng Vì Thương Mẹ.
Bình Minh
(RVA News 19-11-2020) - Chuyện kể, có cậu bé nọ sống với mẹ cậu. Cả hai đều rất nghèo. Cậu tuy bé nhưng rất thông minh và đĩnh đạc. Càng lớn, cậu càng nên khôn ngoan và khôi ngô tuấn tú.
Nhưng mẹ cậu lại buồn.
Một ngày, cậu hỏi Mẹ:
- Mẹ ơi, sao lại mẹ lại buồn?
Mẹ cậu đáp:
- Con trai, có một nhà tiên tri tiên báo với mẹ rằng, bất cứ ai có răng khôn mọc giống như con, sau này sẽ rất nổi tiếng.
Cậu lại hỏi:
- Ủa mẹ không muốn con nổi tiếng sao?
- Con trai yêu quý của mẹ! Có người mẹ nào lại không muốn nhìn thấy con mình nổi tiếng? Mẹ buồn vì mẹ nghĩ rằng, khi nổi tiếng rồi, con sẽ quên mất mẹ và rời xa mẹ.
Nghe những lời từ Mẹ, cậu bé bắt đầu khóc. Bất chợt, cậu chạy ra khỏi nhà, nhặt lấy hòn đá và đập mạnh vào chiếc răng khôn của mình. Miệng cậu đầy máu.
Mẹ cậu chạy ra, choáng váng trước những gì cậu bé làm, Mẹ hỏi:
- Con trai, con đang làm gì thế?
- Mẹ ơi, nếu những chiếc răng này khiến mình đau buồn, con thà chẳng có chúng thì hơn. Chúng vô ích với con. Con không muốn nổi tiếng vì những chiếc răng này. Con muốn nổi tiếng vì đã biết phụng dưỡng mẹ.
Cậu bé đó chính là nhà hiền triết nổi tiếng người Ấn, Chanakya (350-283 trước Thiên Chúa giáng sinh)
Quý vị và các bạn thân mến!
"Ðã mang tiếng ở trong trời đất,
Phải có danh gì với núi sông".
Qua hai câu thơ trên, Nguyễn Công Trứ đã thể hiện một quan niệm sống đẹp và tích cực của kẻ sĩ thời xưa. Là chí nam nhi, là kẻ sĩ trong cõi đời phải làm nên sự nghiệp to lớn, để lại công đức, danh tiếng cho đất nước, quê hương. Tuy nhiên, trong một xã hội chỉ sính bằng cấp, năng lực con người được đánh giá qua bằng cấp, học vị thì phần lớn các bậc cha mẹ chỉ muốn con cái mình tập trung hết thời gian, sức lực vào việc học và đặt đó là nhiệm vụ duy nhất họ phải thực hiện cho cuộc đời của mình. Vì thế, các bậc cha mẹ sẵn sàng làm lụng vất vả kiếm tiền nuôi con ăn học đã đành, về đến nhà cũng không dám cho con mình động tay vào bất cứ công việc nào khác. Nghĩa là ngoài việc học, đứa trẻ không cần quan tâm đến điều gì khác. Kết quả là đôi khi những người con này không hề biết đến những lao khổ, những hy sinh của cha mẹ. Và họ đã xem sự nổi tiếng, sự thành đạt, địa vị của bản thân như là một cách đền đáp xứng đáng đối với cha mẹ thay vì "sự nổi tiếng vì đã biết phụng dưỡng mẹ".
Là người Kitô hữu chúng ta hạnh phúc vì Giáo Hội đã dành hẳn một tháng để chúng ta cầu nguyện đặc biệt cho ông bà cha mẹ của mình. Tuy nhiên, nếu khi còn sống, cha mẹ chỉ biết hướng dẫn con cái chạy theo những giá trị thế gian, không biết dạy dỗ con cái phát triển các giá trị nhân bản Kitô hữu, biết dành thời gian cho con cái học giáo lý, biết đạo Chúa, vô tình biến chúng thành những robot vô cảm, ích kỷ, vậy làm sao chúng có thể quan tâm cầu nguyện lúc cha mẹ đã qua đời? Trong khi, việc biết tận dụng tháng cầu cho các linh hồn để tích luỹ ơn ích thiêng liêng mà cầu nguyện giúp ông bà vượt qua cuộc thử thách trước tòa phán xét của Thiên Chúa chính là cách báo hiếu khi các Ngài đã qua đời.
Lạy Chúa Giêsu, Ngài đã dạy "Xem quả, biết cây", xin cho các bậc làm cha làm mẹ biết sáng suốt trong việc yêu thương và giáo dục con cái của mình, để chúng không chỉ biết yêu thương và hiếu để với các đấng sinh thành khi còn sống, nhưng còn biết làm việc lành bác ái phúc đức hầu tích luỹ ơn ích thiêng liêng mà cầu nguyện cho các Ngài. Amen.
Bình Minh