Tín Nhiệm

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 40 -

Thiên Thần Hộ Thủ

 

Thiên Thần Hộ Thủ.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thuỳ Trang, MTGCQ.

(RVA News 02-10-2020) - Chuyện kể về một người mẹ có đứa con gái bị khiếm thị từ khi chào đời. Khi cô con gái ấy lên 6 tuổi, người mẹ đã gửi cô đến học ở một trường giáo dục đặc biệt và thuê nhà ở cạnh trường để thuận tiện cho việc học của cô bé. Căn nhà thuê của hai mẹ con chỉ cách trường học gần 400m, nhưng cô bé mù phải mất đến 15 phút để đi từ nhà đến trường hoặc từ trường về nhà. Trong vài năm đầu, mỗi ngày, người mẹ đều dắt tay con đến trường để cô quen dần với cách sử dụng gậy để dò đường vượt qua các chướng ngại vật trên đường đi.

Khi cô bé lên 10 tuổi, mẹ của cô nói với cô rằng bà sẽ bắt đầu để cho cô đến trường một mình để trở nên mạnh mẽ và tự tin hơn. Rồi từ đó, khi đứa con gái nhỏ bắt đầu dò dẫm bước ra khỏi nhà, người mẹ đều âm thầm đi phía sau, cách con mình 2 - 4 mét. Bà lo sợ rằng đi quá gần thì con gái mình sẽ nghe tiếng bước chân của mình, còn nếu ở xa quá thì sẽ không kịp cảnh báo cho con mình những nguy hiểm. Mỗi lần đến ngã tư, và khi đến vạch băng qua đường, người mẹ đều chạy nhanh lên phía trước để xin đường. Khi con gái mình đã đến trường, người mẹ tìm đến hỏi thăm và nhờ các em học sinh ở trường dắt con mình vào lớp.

Mỗi buổi chiều, khi tan học, người mẹ cũng đến đứng đợi con ở cổng trường và đi phía sau con mình cho đến khi cô bé về đến nhà. Cô bé khiếm thị vẫn không hề hay biết rằng mẹ mình vẫn luôn ở bên cạnh và bảo vệ mình như vậy. Cứ thế, cô bắt đầu cảm thấy quen thuộc với mọi thứ xung quanh mình và luôn cảm thấy yên tâm mỗi khi cầm chiếc gậy dò đường ra khỏi nhà. Dần dần, cô bé còn có thể giúp mẹ đi đến những cửa hàng gần nhà để mua thức ăn và các vật dụng cần thiết. Khi cô bé đã có thể sử dụng la bàn dành cho người khiếm thị để xác định phương hướng và ngày càng tự tin hơn trong những bước chân trên đường, người mẹ đã quyết định cho con mình thật sự bước đi một mình. Bà phấn khởi nói rằng: "Con gái tôi không chỉ bước đi trên những con đường quen thuộc này. Con bé sẽ phải bước trên những con đường mới lạ khác. Hy vọng rằng nó sẽ có đủ tự tin và nghị lực để bước đi trên đôi chân và sự cố gắng của nó".

Quý vị và các bạn thân mến,

Sự trợ giúp của người mẹ đã đem đến sự an toàn và cảm giác yên tâm cho cô con gái khiếm thị. Nhờ có người mẹ âm thầm hiện diện bên cạnh mà cô bé ấy đã vững lòng đặt bước chân trên con đường rất gần và quen thuộc để có thể bước đi trên những lối đi mới mẻ và xa hơn. Nhờ có sự bảo bọc của mẹ trong thế giới nhỏ bé mà cô bé có đủ nghị lực để bước vào thế giới mênh mông hơn của cuộc đời. Bằng tình yêu thương vĩ đại của mình, người mẹ không chỉ chu toàn vai trò của một người mẹ trong việc nuôi dạy con gái của mình mà còn là người vệ sĩ luôn dõi mắt theo để che chở và bảo vệ con mình khỏi những hiểm nguy trên đường đời.

Cuộc đời của mỗi người chúng ta cũng có bóng dáng của biết bao người hiện diện và trợ giúp mình cách này hay cách khác. Trong niềm tin mình luôn được sống trong tình yêu thương và bàn tay quan phòng của Thiên Chúa, chúng ta tin rằng Ngài đã gửi nhiều người đến giúp đỡ chúng ta vượt qua những khó khăn trong đời sống vật chất, thể lý cũng như tinh thần. Chúng ta cũng xác tín rằng Thiên Chúa cũng đã gửi đến cho mỗi người chúng ta một thiên thần hộ thủ để gìn giữ, cầu bầu cho chúng ta từ lúc chào đời cho đến lúc chết, và bảo trợ, hướng dẫn chúng ta đến sự sống đời đời (GLHTCG số 336).

Ngày hôm nay, Giáo hội cử hành lễ kính nhớ Các thiên thần hộ thủ. Trong tâm tình mừng lễ hôm nay, chúng ta hãy cùng với thiên thần hộ thủ của mình hân hoan chúc tụng tình thương vô biên của Chúa luôn trải dài trong cuộc đời của chúng ta qua những ca từ của thánh vịnh 91: "Vì bạn có Chúa làm nơi trú ẩn, có Ðấng Tối Cao làm chỗ nương thân, bạn sẽ không gặp điều ác hại, và tai ương không bén mảng tới nhà, bởi chưng Người truyền cho thiên sứ giữ gìn bạn trên khắp nẻo đường, và thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng cho bạn khỏi vấp chân vào đá. Bạn có thể giẫm lên hùm thiêng rắn độc, đạp nát đầu sư tử khủng long" (Tv 91, 9-13).

Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã gửi đến cho mỗi người chúng con một người bạn thiêng liêng là thiên thần hộ thủ để che chở và dẫn dắt chúng con vượt qua những hiểm nguy trong hành trình dương thế. Xin Chúa giúp chúng con luôn nhớ đến sự hiện diện của thiên thần hộ thủ của mình để yêu mến, lắng nghe và vâng theo sự hướng dẫn của ngài mà sống lành lánh dữ, hầu mai này chúng con sẽ được cùng các ngài hân hoan về diện kiến nhan thánh Chúa. Amen.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thuỳ Trang, MTGCQ.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page