Tín Nhiệm

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 200 -

Khám Phá Ra Ðiểm Tích Cực

Của Tha Nhân Và Cuộc Sống

 

Khám Phá Ra Ðiểm Tích Cực Của Tha Nhân Và Cuộc Sống.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ

(RVA News 19-04-2021) - Chuyện kể rằng: Ở một vương quốc trù phú và xinh đẹp, nhà vua của vương quốc đó rất tốt bụng và có đủ tài đức nên mọi người dân đều có một cuộc sống hạnh phúc. Tuy nhiên, nhà vua lại bị khuyết tật một chân và một mắt.

Một ngày kia, khi đi qua dãy hành lang của cung điện nơi đặt những bức tranh của các tiên đế để con cháu nhớ đến, nhà vua chợt nhớ ra là mình chưa có bức tranh nào cả. Nhà vua bèn mời các họa sĩ nổi tiếng ở trong và ngoài vương quốc đến cung điện vẽ cho mình một bức tranh thật đẹp. Ai vẽ được bức tranh đẹp nhất sẽ được nhà vua trọng thưởng hậu hĩnh. Thế nhưng, khi nhìn thấy tướng mạo của nhà vua với một mắt và một chân, các họa sĩ bắt đầu đưa ra những lý do tế nhị từ chối vẽ tranh cho nhà vua. Họ sợ rằng sẽ bị trừng phạt khi không thể vẽ được một bức tranh đẹp vì nhà vua chỉ có một mắt và một chân.

Bỗng nhiên có một họa sĩ giơ tay và nói rằng ông sẽ vẽ một bức tranh thật đẹp cho nhà vua và đảm bảo ngài sẽ thích. Nhà vua rất vui mừng khi nghe thấy điều đó còn các họa sĩ khác thì trở nên tò mò. Người họa sĩ bắt đầu vẽ bức tranh. Khi bức tranh đã được hoàn thành và người họa sĩ trưng bày bức tranh ra, cả nhà vua và tất cả mọi người đều sững sờ. Người họa sĩ đã vẽ một bức tranh, trong đó nhà vua ngồi trên ngựa ở phía chân lành lặn, ngài đang giương cây cung lên và ngắm mũi tên với một bên mắt nhắm. Nhà vua rất hài lòng khi thấy người họa sĩ đã tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp bằng cách khéo léo che giấu khuyết tật của mình nên đã ban thưởng cho người họa sĩ rất hậu hĩnh.

Quý vị và các bạn thân mến,

"Tốt khoe xấu che" là đặc điểm tâm lý vốn có của con người. Người ta thường thích được người khác nhìn thấy những điểm tốt đẹp của mình và cảm thấy khó chịu, tổn thương khi ai đó cứ tập trung nhìn và moi móc những điểm không tốt của mình. Vị vua trong câu chuyện mà chúng ta vừa nghe cũng muốn có một bức tranh đẹp cho mình dù có những khiếm khuyết trên thân thể, và người họa sĩ đã vẽ được một bức tranh tuyệt vời cho nhà vua. Bức tranh ấy thành công không phải vì nó che giấu đi sự thật về những khiếm khuyết của nhà vua mà là vì đã tập trung vào những thế mạnh và đường nét đẹp khác trên thân hình của ngài. Nếu nhìn ở góc độ có những khuyết điểm ấy, nhà vua chỉ là một người tàn tật, nhưng ở góc độ khác, ngài là người lành lặn. Trong bức tranh ấy, vẫn là nhà vua với một chân và một mắt nhưng nhờ tài năng của người họa sĩ, mọi người đã được chiêm ngắm hình ảnh một vị vua oai hùng chứ không phải một vị vua tàn tật.

Nhìn ngắm vẻ đẹp của người khác dường như là việc khó khăn hơn là tập trung ánh nhìn vào những khiếm khuyết của họ. Một cách rất tự nhiên, chúng ta cũng thường có xu hướng dễ dàng nhìn thấy điều không đẹp, không hoàn hảo của người xung quanh mình, nhưng lại cảm thấy khó chịu và bực bội khi có ai đó soi mói, bàn tán những khuyết điểm của mình. Ðiều đó cũng phản ánh được tình trạng tâm hồn của chúng ta. Sách châm ngôn đã nhắc nhở chúng ta hãy cẩn thận giữ tấm lòng của mình vì các nguồn sự sống đều do nơi đó mà ra (Châm ngôn 4, 23). Nếu trong tâm hồn chúng ta có hoa trái của tình thương và lòng khoan dung đối với tha nhân chúng ta sẽ nhạy cảm với những điều tốt đẹp nơi họ. Trái lại, nếu cõi lòng của chúng ta đầy những cỏ dại của sự ích kỷ và thói quen xét đoán, chỉ trích thì chúng ta sẽ luôn chỉ biết chăm chăm chú chú vào những khuyết điểm và thiếu sót của tha nhân.

Như người họa sĩ biết khai thác vẻ đẹp của nhà vua để vẽ nên một bức tranh tuyệt đẹp đem lại niềm vui và sự tự tin cho nhà vua, mỗi người chúng ta cũng hãy trở nên những người họa sĩ chuyên chăm tạo nên những bức vẽ tuyệt đẹp về con người và cuộc sống. Nhờ đó, mọi người xung quanh chúng ta đều trở nên thân thiện, đáng yêu và thế giới của chúng ta sống sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Hơn nữa, chính khi đón nhận tha nhân với vẻ đẹp và sự tốt lành của họ, chúng ta đã sống giới răn yêu thương tha nhân và làm đẹp lòng Chúa.

Lạy Chúa, chúng con không thể nói rằng mình đã chu toàn giới luật yêu thương của Chúa khi đôi mắt cứ soi mói vào những khuyết điểm của tha nhân. Xin Chúa cho chúng con có được ánh mắt yêu thương và nhân từ của Chúa, để chúng con đem đến niềm vui và sự tự tin cho tất cả những ai mà chúng con gặp gỡ, đặc biệt là những người đang đau khổ và bất hạnh vì những khiếm khuyết của họ. Amen.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page