Tín Nhiệm

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 197 -

Tấm Danh Thiếp

 

Tấm Danh Thiếp

Nt. Anh Thư

(RVA News 14-04-2021) - Vua nước Phổ Frederic đệ nhị có lần gửi thư mời nhà văn Voltaire đến thăm cung điện của vua. Nghe biết tin này, rất nhiều quan chức trong triều đình thèm muốn sự ưu đãi của vua đối với nhà văn. Có một vị cận thần rất ghen tị với Voltaire. Một hôm, gã viết trên cửa ra vào của nhà văn một tấm bảng rất to với hai từ là "Con chó đểu". Voltaire đã quen và hiểu biết rất nhiều người, đặc biệt ông biết rất rõ những người không ưa ông, ông đoán ngay kẻ muốn lăng mạ mình. Ngay lập tức, ông trở lại nhà gã cận thần nọ và nói rất lịch sự:

- Thưa ngài, tôi xin đến thăm để đáp lễ ngài. Tôi đã đọc được "Danh thiếp tên của ngài" ghi trên cửa nhà tôi. Tôi vô cùng tiếc là đã không ở nhà khi ngài đến thăm!

Quý vị và các bạn thân mến,

Thái độ của nhà văn Voltaire đáng được trân trọng. Ông đã không tức giận với người lăng mạ mình nhưng luôn tôn trọng và tha thứ. Người Kitô hữu có một danh xưng, đó là Yêu Thương. Ðức Giêsu đã dạy chúng ta lấy tình thương mà đối xử với người, phải vượt lên trên sự hận thù mà vươn tới sự hoàn thiện nhân từ như Thiên Chúa là Ðấng nhân từ. Khuôn vàng thước ngọc trong cách đối nhân xử thế Chúa Giêsu dạy cho người môn đệ, đó là "hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em. Như vậy, anh em mới được trở nên con cái của Cha anh em, Ðấng ngự trên trời, vì Người cho mặt trời của Người mọc lên soi sáng kẻ xấu cũng như người tốt, và cho mưa xuống trên người công chính cũng như kẻ bất chính" (Mt 5,44-45).

Thiên Chúa sẽ trả cho ta tất cả những gì ta đã làm cho người khác. Vì thế những gì chúng ta muốn Thiên Chúa thực hiện thì trước hết chúng ta phải làm cho người ta trước. Khi ta xét đoán và lên án người khác là ta tự xem mình như một vị quan tòa. Chỉ Thiên Chúa mới có quyền xét xử, chúng ta là phàm nhân đầy tội lỗi nên không được xét đoán tha nhân.

Tha thứ cho người khác vì chính chúng ta cũng cần được Thiên Chúa thứ tha. Không ai trong chúng ta là người trong sạch ngoại trừ Thiên Chúa. Tội nguyên tổ đã di căn trên chúng ta khiến chúng ta phải đau khổ và phải chết. Chỉ có ơn công chính của Thiên Chúa mới rửa sạch mọi tội lỗi của nhân loại. Ơn tha thứ đến từ Thiên Chúa nhưng nó chỉ được thực hiện khi chúng ta mở lòng đón nhận và tha thứ cho người khác. Quả thực, lòng quảng đại của Thiên Chúa không bao giờ vơi cạn nếu chúng ta biết khiêm tốn cầu xin. Việc thi hành lòng nhân từ còn là thái độ chia sẻ với tha nhân. Chia sẻ không làm chúng ta mất mát nhưng để được phong phú hóa, được lớn lên trong ân sủng và tình yêu. Bởi vì "Yêu không chỉ là một danh từ, nó là động từ; nó không chỉ là cảm xúc, nó là quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ, hy sinh" (William Arthur Ward).

Ở một khía cạnh khác, lòng nhân từ còn được gọi là đức mến, đây là nhân đức nền tảng của mọi nhân đức. Như chiếc khăn được đan dệt bởi nhiều sợi chỉ ngang dọc làm nên tính bền chặt, đức mến thể hiện bằng mối tương giao giữa con người với Thiên Chúa và giữa con người với nhau. Nếu một trong hai tương quan đó gãy đổ thì chúng ta không thực thi được đức mến. Chúng ta phải kính mến Thiên Chúa vì Người là Ðấng quyền năng đã tạo thành trời đất muôn vật. Người đã cho Con Một là Ðức Giêsu sinh xuống trần gian để cứu chuộc nhân loại. Chúng ta phải yêu mến mọi người vì họ được tạo dựng giống hình ảnh Thiên Chúa, là đối tượng được Thiên Chúa yêu thương.

Như vậy, yêu mến tha nhân là thước đo lòng kính mến Thiên Chúa, vì như thánh Gioan đã khẳng định: "Nếu ai nói: 'Tôi yêu mến Thiên Chúa' mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối; vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy" (1Ga 4,20). Ðức mến là cái gốc của mọi nhân đức. Nếu một người làm được những việc phi thường trong thiên hạ mà không có đức mến thì đó chỉ là nhà ảo thuật. Lời thánh Phaolô đã khẳng định: Giả như tôi nói được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần..., được ơn nói tiên tri..., có được đức tin chuyển núi dời non..., có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt mà không có đức mến thì cũng chẳng ích gì cho tôi (x. 1Cr 13,1-3).

Lạy Chúa, xin cho mỗi người chúng con yêu mến thực thi lời Chúa dạy, không xét đoán và lên án người khác, dám quảng đại thứ tha và chia sẻ cho tha nhân, hầu chúng con tìm thấy niềm vui và hạnh phúc trong Chúa. Amen.

Nt. Anh Thư

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page