Tín Nhiệm
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 196 -
Giấc Mơ Thiên Ðường
Giấc Mơ Thiên Ðường
Nt. Anh Thư
(RVA News 14-04-2021) - Trong bộ truyện cổ nổi tiếng của Anđecxen, nhà văn đã miêu tả về thiên đường như một nơi mà con người hằng mơ ước. Anđecxen viết: Ở trên thiên đường, mỗi bông hoa là một cái bánh ngọt, trong đài hoa chứa một loại rượu vang hảo hạng. Trên mỗi bông hoa lại có một bài sử ký, hoặc một bài địa lý, hoặc một bản cửu chương. Người ta chỉ cần ăn đóa hoa là sẽ thuộc bài, càng ăn nhiều thì càng biết nhiều địa lý và sử ký.
Ở thiên đường có những ngọn nhũ thạch rủ xuống như những đám mây trắng. Không khí ở đấy trong sạch, êm dịu và thơm phức hương hoa hồng. Ở đó còn có một dòng suối trong vắt, có đàn cá vàng cá bạc tự do bơi lội, có những tàu lá sen to lấp lánh như màu cầu vồng. Một nhịp cầu bằng đá hoa tựa như đăng ten và ngọc trai vắt qua đảo Hạnh Phúc ở giữa thiên đường. Xa xa trên thảm cỏ, một đàn công đang xòe đuôi. Thần diệu thay, đó không phải là chim công mà là những bông hoa nở trông như những đuôi công tuyệt đẹp. Sư tử và hổ báo nhảy qua hàng rào ôliu đang nở. Ðàn chim cu đến đậu trên bờm sư tử. Mấy con sơn dương đứng bên cạnh sư tử mà chẳng chút sợ hãi. Ở đó còn có một hòn đảo là nơi ở của nàng tiên Hạnh Phúc. Cuộc sống ở thiên đường thật sung sướng. Ðiều đặc biệt, ở thiên đường có cây biết lành biết dữ mà Ađam và Evà ăn trái của nó. Lúc đó thiên đường lún xuống đất, nhưng khu vườn nơi đó vẫn giữ được ánh nắng, không khí ấm áp và cảnh tượng huy hoàng.
Quý vị và các bạn thân mến,
Từ khi nguyên tổ loài người phạm tội bị Ðức Chúa đuổi đi, loài người vẫn ôm giấc mơ ngày nào đó được trở về thiên đường. Thiên đường không phải là nơi chốn nhưng là một trạng thái của linh hồn. Khi con người ta sống thuận theo ý Chúa thì con người được sống trong cảnh an toàn hạnh phúc. Khi phạm tội, đó là lúc họ tự tuột khỏi vòng tay yêu thương của Thiên Chúa.
Trong biến cố Chúa Giêsu phục sinh hiện ra với bà Maria Mácđala, thánh sử Gioan có một cái nhìn tinh tế khi diễn tả từng cử chỉ lời nói của Ðấng Phục Sinh với bà Maria. Thấy Maria khóc vì thất vọng, Thầy Giêsu đã khẽ gọi "Maria!". Bấy giờ bà bừng tỉnh và đáp lại bằng tiếng Hípri: "Ráp-bu-ni!" (nghĩa là "Lạy Thầy") (Ga 20,16). Maria hành động theo suy nghĩ của riêng mình và mang đầy cảm tính. Ðấng Phục Sinh đã thay đổi cái nhìn và hành động của bà. Maria đi tìm những gì là vật chất cụ thể, Ðấng Phục Sinh hướng bà đến điều thánh thiêng "Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha" (Ga 20,17). Maria cầm giữ tình yêu, còn Ðấng Phục Sinh thì mở ra, lan tỏa đến người khác. Người đề nghị Maria ra đi báo tin cho các môn đệ. Maria hướng đến một con người, một đối tượng. Ðấng Phục Sinh hướng đến các tông đồ và nhân loại rộng lớn. Chính tình yêu của Ðấng Phục Sinh đã làm thay đổi con người Maria, làm cho tình yêu của bà thăng hoa.
Ðôi lúc trong cuộc sống Ðấng Phục Sinh cũng gọi chúng ta như đã gọi Maria. Người gọi chúng ta qua mọi biến cố vui buồn, gọi trong lúc thênh thang của sự thành công hạnh phúc. Người cũng gọi chúng ta trong những lúc ê chề thất vọng, gọi trong nỗi chán chường nặng nề của tội lỗi và những đam mê. Người vẫn gọi chúng ta trong ân sủng và tình yêu, trong nỗi cheo leo của phận người, gọi trong nỗi khát vọng một chân trời hạnh phúc. Người vẫn gọi nhưng có thể chúng ta còn mải mê chạy theo tiếng gọi của vật chất, của tiền tài danh vọng. Chúng ta cần phải được Ðấng Phục Sinh biến đổi, để biết lan tỏa tình yêu cho mọi người, biết mở lòng ra cho một sứ vụ lớn lao.
Chúa không ngừng mời gọi chúng ta nhận ra sự hiện diện của Chúa. Sự phục sinh vinh quang của Chúa Giêsu khơi lại cho con người về "giấc mơ thiên đường" đã bị mất, giúp chúng ta hướng lòng về cuộc sống mới, về hạnh phúc vẹn tròn trong Chúa. Thế nhưng, chúng ta không dễ dàng nhận ra ý muốn của Ðấng Phục Sinh bởi lẽ chúng ta còn khép kín lòng mình, còn chỉ "cúi nhìn vào trong mồ" mà không chịu ngước mắt lên cao. Chúng ta còn sống trong não trạng và ý nghĩ tiêu cực vì chưa tin vào Chúa Phục Sinh. Niềm tin nơi chúng ta còn nhạt nhòa, mong manh, tình yêu nơi chúng ta chưa đủ độ chín để nhận ra tình thương và sự hiện diện của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, xin cho chúng con tin nhận quyền năng và tình yêu thương của Chúa, để tâm hồn chúng con có được niềm vui an bình. Amen.
Nt. Anh Thư