Tín Nhiệm
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 105 -
Chiếc Lá Hy Vọng
Chiếc Lá Hy Vọng
Nt. Anh Thư
(RVA News 13-12-2020) - Nhà văn nổi tiếng người Mỹ O. Henry có viết một truyện ngắn mang tựa đề "Chiếc lá cuối cùng". Trong đó, ông kể về một cô gái bị bệnh nặng luôn ngồi bên cửa sổ đăm đăm nhìn vào một cái cây bên ngoài. Ðang là mùa đông, các cành cây đã trút hết lá chỉ còn lại một chiếc trơ trụi, cô gái thầm nhủ: "Khi chiếc lá cuối cùng này rơi xuống thì mình sẽ chết".
Một họa sĩ già hiểu được tâm trạng tuyệt vọng của cô gái liền quyết định vẽ một chiếc lá "vĩnh cửu" treo lên một nhánh cây. Nhờ hàng ngày ngắm nhìn chiếc lá đó mà cô gái đã vượt qua cơn nguy kịch.
Quý vị và các bạn thân mến,
Hy vọng là yếu tố cần thiết giúp người ta vượt qua nghịch cảnh, sự tẻ nhạt buồn chán, nỗi cô đơn sợ hãi và đạt đến hạnh phúc. Cuộc sống không có hy vọng, không có niềm tin khác nào con thuyền trôi vô định trên dòng nước.
Trong tập sách Ðường Hy Vọng, Ðức Cố Hồng Y Phanxicô Xavie Nguyễn Văn Thuận giúp chúng ta thấu hiểu giá trị và ý nghĩa của niềm hy vọng. Suốt 13 năm sống trong nhà giam tối tăm và cô đơn, vị mục tử càng cảm nghiệm sâu xa hơn Chúa chính là ánh sao hy vọng. Khi niềm hy vọng vụt tắt, con người mong mỏi chút tia nắng mặt trời, cần một khe cửa nhỏ để hít thở không khí, cần một lời động viên ủi an, cần sức mạnh đỡ nâng. Chính khi mất tất cả, chúng ta mới biết bám víu và cậy trông vào Thiên Chúa. Vinh dự thay, Giáo hội Chúa vẫn còn những con người biết thắp sáng cuộc đời này bằng ánh sáng của niềm tin yêu hy vọng.
Cuộc sống hôm nay còn nhiều bóng tối của sự chết, của hận thù, chiến tranh, nghèo đói. Mỗi người chúng ta hãy thắp lên ánh sáng tin yêu hy vọng bằng cử chỉ yêu thương, bằng sự quan tâm và chia sẻ. Con Thiên Chúa đã đến trần gian giải thoát chúng ta khỏi bóng tối của tội lỗi và sự chết, tại sao chúng ta vẫn còn ngồi đó than thân trách phận, còn nhấn chìm trong bóng tối của đam mê dục vọng. Không có vị thần nào, không Thiên Chúa nào cứu ta được nếu ta không thực sự khao khát và thành tâm sám hối. Thánh Augustinô đã quả quyết "Chúa dựng nên chúng ta không cần có chúng ta nhưng Chúa không thể làm cho chúng ta nên thánh nếu chúng ta không cộng tác". Vì vậy Chúa cần sự cộng tác của chúng ta để loan truyền tình yêu cứu độ của Chúa. Cuộc sống là phải có sự chiến đấu, không phải với ai khác mà là với chính mình. Cuộc chiến nào cũng đầy những thương tích nhưng niềm tin sẽ giúp ta vượt thắng tất cả.
Hạnh phúc cho chúng ta có Thiên Chúa là niềm hy vọng tuyệt đối. Thân phận con người là giới hạn mong manh, hay thay đổi và đầy những thiếu sót. Chúng ta hãy nhìn lên Chúa là niềm hy vọng có thể biến đổi cuộc đời ta. Ngài thắp sáng cuộc đời ta bằng ngọn lửa tình yêu, dưỡng nuôi ta bằng Thánh Thể và luôn tạo cơ hội để ta sống trong niềm vui đích thực. Chúng ta có thể bị tước đoạt tất cả nhưng không bao giờ được mất niềm hy vọng. Vì như Ðức Cố Hồng Y Phanxicô Xavie đã khẳng định: "Người công giáo phải là ánh sáng giữa đêm tối, là muối giữa thối nát và là niềm hy vọng giữa một nhân loại còn đầy thất vọng... Yêu Chúa là yêu trần gian. Say mê Chúa là say mê trần gian. Hy vọng ở Chúa là hy vọng trần gian được cứu rỗi" (Ðường Hy Vọng, số 950, 954). Với Ðức Thánh Cha Phanxicô thì hy vọng là một nỗi khát khao, một cảm hứng, mong ước về đời sống viên mãn, khát vọng đạt được những điều cao cả, những điều lấp đầy con tim chúng ta và nâng tinh thần chúng ta lên những thực tại cao thượng như chân, thiện, mỹ, công lý và tình yêu (x. Fratelli Tutti, 55)
Lạy Chúa, trên bước đường theo Chúa, có những lúc chúng con đã đánh mất niềm hy vọng chỉ vì chúng con lười biếng, ích kỷ không chịu thắp sáng cuộc đời mình bằng ngọn lửa yêu mến và cầu nguyện. Ðã có những lúc chúng con mệt mỏi chán chường không còn muốn bước đi, xin cho chúng con đủ niềm tin, đủ sức mạnh để tiến bước trên nẻo đường hy vọng. Amen.
Nt. Anh Thư