Sống Tin Mừng
(Suy Niệm Và Giảng Lễ Chúa Nhật Năm A
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Lễ Mình Máu Thánh Chúa Năm A
(Jn 6,51-59)
Anh
chị em thân mến!
Một
Mục sư nọ kể lại câu chuyện sau đây:
Hai
người lính vào trong một Giáo đường. Họ đứng giữa cộng
đoàn đang sốt sắng cầu nguyện, người lính lớn tiếng đe dọa:
Ai
không bỏ đạo sẽ bị bắn chết tại chỗ. Ai bỏ đạo thì
đứng sang bên phải và được thả về; những người còn
lại chuẩn bị để chết vì niềm tin của mình.
Nhưng
trong bầu khí hoàn toàn tin tưởng, không ai rời khỏi vị trí
mình đang cầu nguyện.
Trước
bầu khí thinh lặng và thánh thiêng ấy, hai người lính kia thả
súng xuống và nói:
Chúng
tôi là những người Kitô, sở dĩ chúng tôi đã hành xử
như vừa rồi là vì chúng tôi muốn thử xem có ai là người
sẵn sàng chết cho niềm tin của mình không? Và chỉ những người
như thế mới đáng được về.
Bài
Phúc Âm của Chúa Nhật Lễ Kính Mình Máu Thánh Chúa tra vấn
các người Kitô, mỗi người chúng ta có quyết liệt đến mức
sẵn sàng chết vì điều mình tin chăng?
Sách
Phúc Âm của Gioan đã thuật lại cho độc giả tới màn khá
gay cấn. Sau bài Tin Mừng, tác giả cho biết nhiều môn đệ của
Chúa Giêsu không ngần ngại nói trắng ra điều họ nghĩ: "Lời
này chướng tai quá, ai mà nghe nổi" (Jn 6,60). Kết quả là
nhiều môn đệ rút lui không còn tin vào Chúa Giêsu nữa, không
còn đồng hành chung với Ngài nữa. Ðó là lúc chính Chúa
Giêsu đã muốn nhóm Mười Hai phải xác định rõ lập trường
về niềm tin của mình: "Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi
hay sao?". Chúng ta biết, một bên là Phêrô đã tuyên xưng
thay cho các Tông Ðồ: "Thưa Thầy, bỏ Thầy chúng con biết đến
với ai. Thầy mới có những Lời ban sự sống đời đời".
Và bên kia là Giuđa Iscariô không những bỏ Thầy mà còn phản
Thầy nữa.
Toàn
bộ chương VI của Phúc Âm thánh Gioan đặt các môn đệ trước
thái độ quyết liệt này, các ông đã được thấy Chúa Giêsu
làm phép lạ cho bánh hóa ra nhiều (x. Jn 6,1-10), rồi đi trên
mặt nước và trong nháy mắt thuyền đã cập bến không cần
chèo chống (x. Jn 6,16-21). Rồi cuối bài giảng tại hội đường
Capharnaum, ở đó Chúa Giêsu xưng mình là Bánh Hằng Sống (x.
Jn 6,26-59). Bài Phúc Âm hôm nay rút từ bài diễn văn của
Chúa tại Hội Ðường Capharnaum: "Ta là Bánh Hằng Sống từ
Trời xuống, ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời và
bánh Ta sẽ ban chính là Thịt Ta đây để cho thế gian được sống".
Chúng
ta có còn tin tưởng vững vàng vào Lời Chúa phán hay không?
Ngày
3.5.1999, Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II đã cử hành Thánh Lễ
Mình và Máu Thánh Chúa tại đền thờ thánh Gioan Latêranô
ở Rôma. Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II mong ước tất cả mọi
người hiệp ý với Ngài dâng lên Chúa Giêsu Thánh Thể lời
nguyện cho hòa bình tại Kosovo và cho tất cả mọi người trên
thế giới. Sau đây xin được trích lại bài giảng của Ðức
Thánh Cha Gioan Phaolô II trong Thánh Lễ Kính Mình Máu Thánh Chúa
để chúng ta cùng hiệp ý chia sẻ và mừng kính Lễ Mình Máu
Thánh Chúa trong ngày hôm nay.
"Hỡi
Sion, hãy dâng lên lời chúc tụng Ðấng Cứu Thế".
Lễ
trọng kính Mình Máu Thánh Chúa là ngày Lễ Chúc Tụng và Tạ
Ơn. Trong lễ này, dân Kitô hiệp nhau quanh bàn thờ để chiêm
ngắm và tôn thờ mầu nhiệm Thánh Thể, nhắc nhớ hy tế Chúa
Kitô, Ðấng đã ban cho tất cả mọi người ơn cứu độ và sự
bình an.
Việc
cử hành Thánh Lễ trọng thể và cuộc rước kiệu theo truyền
thống, cả hai đều hướng đến một mục tiêu đặc biệt là
cầu khẩn tha thiết cho "Hòa Bình". Trong khi chúng ta tôn thờ
Mình Thánh của Ðấng là Ðầu, là Chúa Giêsu. Làm sao chúng
ta không liên đới để trở thành những chi thể của Người
đang chịu đau khổ vì chiến tranh?
Phải,
Thưa anh chị em thân mến,
Những
tín hữu Rôma và khách hành hương hôm nay, tất cả chúng ta
bắt đầu cầu nguyện chung với nhau cho Hòa Bình. Chúng ta hãy
cầu nguyện đặc biêt cho hòa bình tại Kosovo. Ước chi Lời
Chúa mà chúng ta vừa nghe soi sáng và hướng dẫn chúng ta.
Trong
bài đọc thứ nhất vang lên mệnh lệnh của Chúa: "Con hãy
nhớ lại con đường mà Thiên Chúa đã cho con đi qua" (Dnl
8,2). "Con hãy nhớ lại", đây là mệnh lệnh thứ nhất, không
phải lời mời gọi mà là mệnh lệnh Chúa gởi đến dân
Ngài trước khi đưa họ vào đất hứa. Thiên Chúa ra lệnh
cho họ là đừng quên.
Ðể
có được sự hòa bình của Thiên Chúa hứa ban thì trước
hết hãy "đừng quên", hãy biết sử dụng những kinh nghiệm
đã trải qua, kể cả những sai lầm, người ta cũng có thể
rút ra một bài học để định hướng tốt hơn cho con đường
mình đang đi. Khi nhìn về thế kỷ này và nhìn về ngàn năm sắp
kết thúc, làm sao chúng ta không nhớ lại những thử thách
khủng khiếp mà nhân loại đã gánh chịu, chúng ta không thể
nào quên được, ngược lại chúng ta phải nhớ. Xin Thiên
Chúa là Cha chúng ta, giúp chúng ta rút ra những bài học đúng
từ những thăng trầm chúng ta trải qua cũng như của những
ai đã đi trước chúng ta.
Lịch
sử muốn nói đến những khát vọng to lớn là muốn có hòa
bình, nhưng cũng nói đến thất vọng mà nhân loại đã phải
chịu nữa là "nước mắt và máu". Chính ngày hôm nay
3.6.1963, cách đây hơn ba mươi năm về trước, Ðức Gioan XXIII
qua đời. Ngài là vị Giáo Hoàng của "Thông Ðiệp Hòa Bình
Trên Mặt Ðất". Thông Ðiệp này đã được mọi người đồng
thanh ca tụng biết chừng nào, trong đó có nói lên những
đường nét chính đích thực cho việc xây dựng hòa bình thế
giới. Nhưng biết bao lần trong những năm qua, người ta phải
chứng kiến biết bao vụ bùng nổ, gây chiến, bạo lực, chiến
tranh trên thế giới. Tuy nhiên, người tín hữu không đầu hàng,
người tín hữu biết mình có sức cậy dựa vào sự trợ lực
của Thiên Chúa. Về điểm này, những lời của Chúa Giêsu
trong bữa Tiệc Ly thật là có ý nghĩa: "Thầy để lại bình
an cho các con. Thầy đem lại bình an không như cách thức thế
gian đã ban cho" (Jn 14,27).
Ngày
hôm nay, chúng ta muốn hiểu thấu những lời này và hiểu cách
sâu xa hơn nữa. Trong tinh thần, chúng ta hãy bước vào nhà
Tiệc Ly với Chúa Giêsu qua việc Ngài trao ban chính Mình và Máu
Ngài dưới hình bánh và rượu mà Ngài đã thực hiện ở
Calvariô đang được tái diễn trong nhiệm tích Thánh Thể. Chính
trong cách thức này mà Chúa Giêsu trao ban cho chúng ta sự bình
an. Sau này Thánh Phaolô đã bình luận: "Người là hòa bình
của chúng ta".
Khi
trao ban chính Mình, Chúa Giêsu Kitô trao ban cho chúng ta chính sự
bình an. Hòa bình của Chúa không phải là hòa bình của thế
gian, nhưng hòa bình của Chúa Kitô là kết quả sự Vượt Qua
của Ngài, nghĩa là kết quả của hy tế trong cuộc vượt qua của
Ngài.
"Bánh
mà Ta ban cho là Thịt Ta để cho thế gian được sống". Ðoạn
Phúc Âm chúng ta vừa nghe, những lời này của Chúa Giêsu
làm cho chúng ta hiểu thế nào là nguồn mạch của hòa bình
đích thực. Chúa Kitô là hòa bình của chúng ta, là Bánh
được trao ban cho thế gian để được sống. Ðó là Bánh mà
Thiên Chúa Cha đã chuẩn bị, ngõ hầu để nhân loại được
sống và sống dồi dào: "Thiên Chúa đã không tha Con Một
Ngài, nhưng đã trao ban Con Một Ngài" (Jn 3,16), để cứu rỗi
tất cả, như là Bánh nuôi sống tất cả.
Ngôn
ngữ Chúa Giêsu dùng thật rõ ràng. Ðể được sống thì không
chỉ tin Chúa mà thôi, còn cần phải sống như Chúa, sống bằng
sự sống của Chúa. Vì vậy mà Ngôi Lời đã Nhập Thể, chết
và sống lại. Người đã ban cho ta Thánh Thần của Ngài, nhờ
vậy mà chúng ta biết Thánh Thể, ngõ hầu chúng ta có thể sống
nhờ Ngài, như Ngài sống nhờ Chúa Cha (Jn 6,5). Bí tích Thánh
Thể là bí tích của hồng ân mà chính Chúa Kitô đã trao ban
cho chúng ta, là bí tích của tình thương và hòa bình, là sức
sống sung mãn "Bánh Hằng Sống, Bánh ban sức sống".
Ước
gì lễ Kính Mình Máu Thánh Chúa gia tăng đức tin của chúng
ta vào Chúa Giêsu, vào Bí Tích Thánh Thể. Chúa Giêsu hiện
diện trong Bí Tích Thánh Thể để ở lại với chúng ta, ban cho
chúng ta sự sống đời đời.
Lạy
Chúa Giêsu, bước theo Chúa chúng con dấn thân chống lại bạo
lực của con người trên con người mà không dùng đến bạo
lực. Chúng con cần có sức mạnh của tình thương Chúa, chúng
con cần lãnh nhận Mình và Máu Thánh Chúa để được sống sự
sống của Chúa, để được sức mạnh của Chúa, sức mạnh
của tình thương chiến thắng trên bạo lực.
Lạy Chúa, xin giúp mỗi người chúng con mỗi ngày trở nên giống Chúa hơn, nhờ bí tích Thánh Thể chúng con được lãnh nhận Mình và Máu Thánh Chúa, chúng con lãnh nhận sự sống của Chúa trong mình chúng con, xin cho chúng con mỗi ngày trở nên giống Chúa nhiều hơn. Amen.