Sống Tin Mừng
(Suy Niệm Và Giảng Lễ Chúa Nhật Năm A
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
Chúa Nhật II Phục Sinh Năm A
(Jn 20,19-31)
Bình An Cho Các Con
Chúa
Nhật thứ hai Phục Sinh là Chúa Nhật kết thúc tuần bát nhật
Lễ Phục Sinh. Bài Phúc Âm hôm nay trích từ Phúc Âm thánh
Gioan có thể được xem như là một tổng kết về mầu nhiệm
Phục Sinh và hơn nữa là một tổng kết cho con đường đức
tin của các Tông đồ, của các đồ đệ Chúa.
Chúa
Giêsu Phục Sinh hiện ra cho các Tông đồ, củng cố đức tin của
họ với hồng ân Thánh Thần và sai các ngài ra đi với sứ
mạng mà Chúa đã chuẩn bị các ngài trong suốt thời gian đến
Phục Sinh: "Như Cha đã sai Thầy, thì giờ đây Thầy cũng sai
các con ra đi".
Con
đường đức tin của các Tông đồ từ ngày được gọi
theo Chúa cho đến giây phút quan trọng được củng cố bởi
quyền năng của Chúa Phục Sinh. Chọn theo con đường đức tin
này như được gợi lại cho chúng ta chiêm ngắm nơi đoạn Phúc
Âm Chúa Nhật hôm nay, trước hết chúng ta nhìn thấy các Tông
đồ lo sợ thu mình lại trong căn phòng đóng kín, lo sợ trước
những chống đối của những kẻ không tin Chúa, lo sợ trước
mầu nhiệm thập giá mà Chúa đã trải qua và các ngài cũng
sẽ phải trải qua, lo sợ trước sứ mạng tương lai mà họ đã
nghe Chúa nói đến và đã được chuẩn bị để thi hành nhưng
cảm thấy chưa đủ sức để thi hành. Nếu không có mầu nhiệm
Phục Sinh, nếu không có quyền năng Chúa Phục Sinh đến đổi
mới con người họ thì đức tin của các Tông đồ chưa
được trưởng thành hoàn toàn đúng mức Chúa mong muốn để
có thể làm chứng cho Chúa, chu toàn sứ mạng Chúa trao phó
cho.
Trong
bài Phúc Âm hôm nay, chúng ta được chứng kiến một cuộc
thay đổi quan trọng trong đời sống các Tông đồ, chứng kiến
một cuộc đổi mới và kiện cường đức tin nơi các Tông
đồ, từ lo sợ đến được củng cố để ra đi bắt đầu sứ
mạng. Trước khi Chúa Phục Sinh hiện đến, các Tông đồ đang
sống trong lo sợ, đóng kín nơi chính mình và đóng kín trong căn
phòng. Ai trong chúng ta đã không trải qua một giai đoạn thử
thách này và cũng có thể là đang trải qua thử thách đức
tin, đó là những giây phút đen tối bị cám dỗ mất đức
tin vào Chúa về những nghịch cảnh xảy ra trong đời sống, về
mầu nhiệm thập giá trong đời sống của mỗi người chúng ta.
Trong
bộ phim có tựa đề là Dấu Ấn Thứ Bảy, có một đoạn đối
thoại thật ý nghĩa:
Thần
chết hiện ra trong dung mạo của một người phàm và đã đối
thoại với một dũng sĩ, cuộc đối thoại đó như sau:
Trước
hết Dũng sĩ bắt đầu:
Tại
sao Thiên Chúa lại ẩn mình? Tại sao Ngài không xuất hiện mạc
khải chính mình cho chúng ta biết? Tại sao Thiên Chúa không đưa
tay Ngài ra và chạm đến chúng ta? Tại sao ít ra là Ngài nói
vài lời với chúng ta?
Thần
chết trả lời:
Nhưng
Thiên Chúa đâu có làm điều đó được, không phải vậy
sao? Ngài không chạm đến chúng ta, Ngài không nói, Ngài chỉ
giữ im lặng.
Dũng
sĩ tiếp:
Ðành
vậy, Thiên Chúa không làm điều gì như vậy, Ngài không chạm
đến chúng ta, Ngài không nói chuyện với chúng ta. Ðôi khi
tôi nghi ngờ không biết Ngài có thật sự hiện hữu ở bên
kia nữa không?
Thần
chết trả lời:
Có
thể Ngài không hiện hữu ở bên kia, có thể không ai hiện
hữu bên kia cả, có thể là tất cả chúng ta chỉ hiện diện
một mình nơi cõi đời này mà thôi. Dũng sĩ có bao giờ nghĩ
như vậy hay không? Có lẽ Thiên Chúa không có đâu, chỉ có
chúng ta sống cô đơn lẻ loi một mình trong thế giới này mà
thôi.
Anh
chị em thân mến!
Mẫu
đối thoại trên đây có thể làm chúng ta suy nghĩ thêm. Các
Tông đồ ngày xưa là những kẻ duy nhất được nghe Chúa nói,
được sống với Chúa như với một con người cụ thể bằng
xương bằng thịt, nhưng không phải vì thế mà các Ngài không
bị thử thách, không bị lạc mất niềm tin vào Chúa khi Chúa
trải qua cuộc khổ nạn, các Ngài phải tin vào Chúa là Con
Thiên Chúa, là Ðấng đã chết và đã phục sinh.
Chúa
cho các Tông đồ và đặc biệt là Tôma, cũng như chúng ta đã
đọc qua trong bài Phúc Âm hôm nay, được dịp may kiểm chứng
một cách cụ thể: "Tôma, con hãy xỏ tay con vào đây". Chúng
ta ngày hôm nay không thể nào được diễm phúc kiểm chứng
như vậy, như cuộc đối thoại tưởng tượng giữa Dũng sĩ và
Thần chết, nhưng như các Tông đồ ngày xưa, chúng ta cần tin
vào Chúa để không còn sống trong lo sợ, để có đủ sức
chu toàn sứ mạng của Chúa. Lời Chúa phán với Tôma cũng
như cho chúng ta ngày hôm nay đó là: "Phúc cho những ai không
thấy mà tin".
Xin Chúa ban cho chúng ta hồn ân Chúa Thánh Thần, xin Chúa ban cho chúng ta sự bình an của Ngài để củng cố chúng ta trong đức tin. Amen.