Thượng Ðế Sẽ Hỏi

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 134 -

Nước Mắt Hạnh Phúc

 

Nước Mắt Hạnh Phúc

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTG

(RVA News 20-04-2022) - Quý vị và các bạn thân mến,

Hôm mùng 06 tháng Mười Hai năm 2018, mạng tin tức truyền hình cáp CNN New York, có đăng bài viết về cuộc hội ngộ của hai mẹ con sau 69 năm thất lạc nhau. Người mẹ đó là bà cụ Genevieve, 87 tuổi và người con gái tên là Connie 69 tuổi. Theo đó, 69 năm trước, cô Genevieve Purinton mang thai ở tuổi 18. Bố mẹ cô không đồng ý cho cô giữ lại đứa bé vì nó không có cha. Nhưng cô vẫn kiên quyết giữ lại và sinh đứa bé. Khi tỉnh lại sau cơn mê trên bàn mổ, cô được các nhân viên y tế cho biết là đứa trẻ đã chết khi vừa chào đời nhưng thật ra đó chỉ là sự lừa dối. Bố mẹ của cô đã dàn xếp mọi chuyện để chia cắt cô và đứa con gái vừa chào đời. Ðứa bé gái vẫn sống và được một gia đình khác ở bang California nhận nuôi với cái tên là Connie Moultroup. Genevieve đã đau đớn chấp nhận nỗi đau mất con và vì đã cắt bỏ tử cung sau khi sinh, cô cũng không mang thai thêm lần nào nữa. Hiện nay, ở tuổi 87, bà Genevieve không còn người thân nào trên đời, và vẫn đau đáu một niềm về đứa con gái đã lạc mất suốt 69 năm qua.

Còn cô con gái bị thất lạc tên Connie, cũng đã trải qua một tuổi thơ không hạnh phúc với cha mẹ nuôi. Biết rõ thân phận mình từ lúc còn nhỏ, Connie đã luôn khao khát tìm lại người mẹ đã thất lạc của mình. Cô lập gia đình và có một con gái cùng hai cháu ngoại. Vào Giáng sinh năm 2017, con gái của Connie đã tặng cho mẹ một món quà bất ngờ, đó là kết quả xét nghiệm AND, với tên mẹ ruột của Connie là Genevieve Purinton. Connie đã tìm cách liên lạc được với mẹ mình là bà Genevieve đang sống một mình ở bang Florida. Trong ngày hội ngộ, hai mẹ con đã ôm nhau khóc òa lên mừng rỡ. Những giọt nước mắt của họ đã tuôn rơi trong niềm hạnh phúc sau 69 năm lạc mất nhau, tưởng như đã vĩnh viễn không còn có thể gặp lại.

Quý vị và các bạn thân mến,

Những giọt nước mắt hội ngộ của hai mẹ con bà Genevieve và Connie khiến nhiều người hết sức cảm động. Tình mẫu tử thiêng liêng khiến cả cuộc đời họ luôn tìm kiếm và khát khao gặp lại máu mủ của mình. Sự kiên trì hy vọng và tìm kiếm đó của họ đã giúp họ tìm được nhau. Những giọt nước mắt bao năm dài rơi trong nỗi nhớ thương lặng lẽ, giờ lại tuôn rơi nhưng trong niềm vui tột cùng. Chúng ta gọi đó là nước mắt hạnh phúc.

Trong niềm vui mừng đại lễ Chúa Phục sinh, chúng ta nhớ đến những giọt nước mắt của một người phụ nữ bên mộ Chúa khi bài ca Alleluia chưa được cất vang lên. Người phụ nữ đó chính là bà Maria Mácđala mà Tin mừng Phục sinh không thể không nhắc đến: "Bà Maria Mácđala đứng ở bên ngoài, gần cửa mộ mà khóc" (Ga 20,11). Những giọt nước mắt của bà đã tuôn rơi khi Thầy Giêsu trút hơi thở cuối cùng và thân xác được yên nghỉ trong ngôi mộ lạnh lẽo. Giờ đây, những giọt nước mắt của bà lại tuôn rơi trong tận cùng của nỗi đớn đau tuyệt vọng khi thân xác Thầy Giêsu cũng không còn! Mất tất cả rồi! Không còn gì nữa rồi! Chỉ còn sự cô tịch của ban mai và cái lạnh rợn người của ngôi mộ trống.

Tình Yêu diễn tả bằng những giọt nước mắt và Tình Yêu đã đáp lời. Có lẽ Chúa Giêsu Phục Sinh đã ở bên Maria khi bà bắt đầu khóc. Mất Thầy Giêsu, bà mất hết tất cả. Trong mắt bà, chỉ còn có nước mắt: nước mắt mất Chúa và nước mắt tìm Chúa! Chúa Giêsu đã để Maria Macdala khóc rồi không nén lòng được, Ngài cất tiếng gọi: "Maria!" Tiếng gọi quen thuộc, thân thương quá! Bà bừng tỉnh, nhận ra Thầy Giêsu yêu dấu và reo mừng: "Rabouni" (Ga 20,16). Những giọt Nước mắt cho cõi chết đã kết tinh thành Nước mắt của Phục sinh, làm phục sinh cả cuộc đời Mácđala! Và bà đã trở thành chứng nhân loan báo Tin mừng Phục sinh đầu tiên.

Có lẽ rất nhiều lần trong đời mình, chúng ta đã khóc! Khóc vì mất người thân, mất tiền, mất của, và khóc vì những ước mơ, hoài bão không thực hiện được... Có bao giờ chúng ta khóc vì nhận ra mình mất Chúa như bà Maria Macdala hay khóc vì niềm tin đã phôi phai và tình yêu dành cho Chúa không còn son sắt? Ước gì mỗi khi nhận thấy mình đã lạc mất Chúa, chúng ta biết mau mắn tìm Chúa dù là trong nước mắt. Chắc chắn Người sẽ đến bên cạnh và âu yếm gọi tên chúng ta. Niềm vui gặp được Người sẽ khiến cho những giọt nước mắt của chúng ta không trôi đi vô nghĩa nhưng có giá trị thay đổi cuộc đời và phục sinh bao điều kỳ diệu khác.

Lạy Chúa Kitô Phục Sinh, Chúa đã sống lại để dù trong đắng cay và nước mắt, cuộc đời của chúng con vẫn xanh màu hy vọng, để Giáo hội tồn tại và kiên vững mãi mãi và để lời loan báo Tin mừng Phục sinh vẫn vang lên đến tận cùng trái đất. Xin cho niềm vui Chúa Phục Sinh luôn tràn ngập trong tâm hồn chúng con để chúng con hân hoan đi loan báo Tin mừng và trở thành chứng nhân Tin mừng Phục sinh của Chúa trong cuộc sống hôm nay. Amen.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTG

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page