Hai Thiên Thần
(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý
Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 146 -
Hãy hướng về phía mặt trời
và bạn sẽ không bao giờ nhìn thấy bóng tối
Hãy hướng về phía mặt trời và bạn sẽ không bao giờ nhìn thấy bóng tối.
Cô
giáo trẻ mới về trường chỉ hỏi đúng 1 câu, đám học
sinh hư.
Ðây là một câu chuyện có thật trong lịch sử. Tại một trường trung học ở Mỹ, có một lớp học nọ với 26 em học sinh cá biệt. Những em học sinh trong lớp học này đều có tiểu sử không mấy hay ho: em từng tiêm chích ma túy, em từng vào trại cải tạo, thậm chí có một học sinh nữ mà trong một năm đã phá thai tới 3 lần.
Gia đình đều chán nản và đã buông bỏ chúng, các thầy cô giáo trong trường thậm chí cũng coi chúng là đồ bỏ đi. Tưởng chừng cuộc sống đã hết hi vọng thì một ngày kia, Phila, một cô giáo mới về trường đã tình nguyện làm chủ nhiệm của những đứa trẻ hư hỏng này.
Khác với suy đoán của bọn trẻ, trong ngày đầu tiên nhận lớp, Phila đã không hề quát nạt hay ra oai với chúng. Trong chiếc đầm lụa màu xanh nhạt, mái tóc màu nâu hạt dẻ búi cao, Phila bước nhẹ lên bục giảng. Cô dịu dàng nhìn xuống lũ trẻ một lượt rồi cất tiếng với vẻ trầm ngâm:
- Cô sẽ kể cho các em nghe về quá khứ của 3 người đàn ông khác nhau:
Người thứ nhất đã từng có những vụ bê bối về chính trị, rất tin vào y thuật của thầy cúng, ông ta từng có tới 2 tình nhân, hút thuốc nhiều và uống 8-10 ly rượu mạnh mỗi ngày.
Người thứ hai đã 2 lần bị đuổi việc, hôm nào cũng ngủ tới trưa mới dậy và tối nào cũng uống 1 lít rượu brandy.
Ông ta từng hít thuốc phiện khi còn là sinh viên...
Người thứ ba là anh hùng chiến tranh của một đất nước. Ông ta ăn chay trường, không bao giờ hút thuốc và thỉnh thoảng mới uống rượu, có uống bia nhưng uống không nhiều. Thời thanh niên chưa từng làm gì phạm pháp và chưa từng có một vụ bê bối tình ái nào.
Cô hỏi cả lớp:
- Trong 3 người, ai sau này sẽ có cống hiến nhiều nhất cho nhân loại?
Những đứa trẻ đồng thanh chọn người thứ ba sau khi nghe xong câu chuyện.
Nhưng câu trả lời của Phila đã khiến lũ trẻ chết lặng:
- Các em thân mến! Cô biết chắc là các em sẽ chọn người thứ 3 và cho rằng chỉ ông ta mới có thể cống hiến được nhiều cho nhân loại. Nhưng các em đã sai rồi đấy. Ba người này đều là những nhân vật nổi tiếng trong thế chiến thứ 2:
Người thứ nhất là Franklin Roosevelt, tuy tàn tật nhưng ý chí kiên cường. Ông ta đã đảm nhận chức vụ Tổng thống Mỹ trong bốn nhiệm kỳ liên tiếp.
Người thứ hai là Winston Churchill, vị Thủ tướng nổi tiếng và tài ba nhất trong lịch sử nước Anh.
Còn người thứ ba là Adolf Hitler, con ác quỷ phát xít Ðức đã cướp đi sinh mạng của hàng chục triệu người dân vô tội.
Người thứ nhất - Roosevelt, người thứ 2 - Churchill, và người thứ 3 là Adolf Hitler, thật không thể ngờ...
Những đứa trẻ như ngây người trước câu trả lời của Phila và dường như không thể tin nổi vào những gì chúng vừa nghe thấy.
Cô Phila nói tiếp:
- Các em có biết không, những điều mà cô vừa nói là quá khứ của họ, còn sự nghiệp sau này của họ, là những việc mà họ đã làm sau khi đã thoát ra khỏi cái quá khứ đó. Các em ạ, cuộc sống của các em chỉ mới bắt đầu. Vinh quang và tủi nhục trong quá khứ chỉ đại diện cho quá khứ, còn cái thực sự đại diện cho cuộc đời một con người chính là những việc làm ở hiện tại và tương lai. Hãy bước ra từ bóng tối của quá khứ, bắt đầu làm lại từ hôm nay, cố gắng làm những việc mà các em muốn làm, và cô tin các em sẽ trở thành những người xuất chúng...
Phila vừa nói vừa nhìn các học sinh với ánh mắt đầy hi vọng.
Và bạn biết không, sau này khi trưởng thành, rất nhiều học sinh trong số họ đã trở thành những người thành đạt trong cuộc sống. Có người trở thành bác sĩ tâm lý, có người trở thành quan tòa, có người lại trở thành nhà du hành vũ trụ. Và trong số đó phải kể đến Robert Harrison, cậu học sinh thấp nhất và quậy phá nhất lớp, nay đã trở thành Robert Harrison - Giám đốc tài chính phố Wall.
Ý nghĩa của câu chuyện ở đây là bạn hãy đừng bao giờ ngừng hi vọng, ngừng yêu thương, ngừng cố gắng bởi hôm qua chỉ là quá khứ, ngày mai là một điều bí mật, còn ngày hôm nay là một món quà.
Và đó là lý sao nó được gọi là "The Present" (hiện tại/món quà).
Trong cuộc đời của con người, mỗi ngày đều có thể là một sự bắt đầu mới mẻ còn những vinh quang và tủi nhục của ngày hôm qua đều chỉ là dĩ vãng.
Những việc trong quá khứ nói cho người khác biết bạn đã từng là người như thế nào, nhưng chính những việc làm ở hiện tại và tương lai mới nói lên bạn là ai.
Cô giáo trẻ mới về trường chỉ hỏi đúng 1 câu, đám học sinh hư hỏng chết lặng... Thế nên:
Ðừng bao giờ hạ thấp giá trị của mình bằng cách so sánh với người khác.
Ðừng bao giờ đặt mục tiêu của mình dựa vào những gì mà người khác cho là quan trọng. Chỉ bạn mới biết được những gì tốt nhất đối với chính mình.
Ðừng bao giờ để cuộc sống vuột khỏi tầm tay bằng cách sống khép mình vào trong quá khứ, hay uốn mình vào trong tương lai. Hãy sống cho hiện tại, lúc này và ở đây.
Hãy hướng về phía mặt trời và bạn sẽ không bao giờ nhìn thấy bóng tối.
Và cuối cùng, hãy nhớ rằng, dù người khác có nói với bạn điều gì đi nữa, hãy tin rằng cuộc sống này là kỳ diệu và đẹp đẽ.
(Sưu tầm từ Internet)
- - - - - - - - - - - - - - - - - -
Who is the better person out of these three,
Franklin Roosevelt, Winston Churchill
and Adolf Hitler?
Who is the better person out of these three, Franklin Roosevelt, Winston Churchill and Adolf Hitler?
Can you judge who is the better person out of these three?
Mr. A:
He had friendship with bad politicians, consults astrologers, womanizer, chain smoker and drinks a lot.
Mr. B:
He was kicked out of office twice, used to sleep till noon, used opium in college and drank a lot of whiskey every evening.
Mr. C:
He was decorated war hero, vegetarian, did not smoke and never cheated on his wife. He was a painter.
You would say Mr. C
Right !
But Mr. A was Franklin Roosevelt (the 32nd president of The United States of America)
Mr. B was Winston Churchill (the former British Prime Minister)
Mr. C was Adolf Hitler
Strange but true...
We may find it very difficult and risky to judge anyone by their habits!
Character is a complex phenomenon.
As such, every person in your life is very important. Don't judge them but accept them.
The same boiling water that hardens the egg, will soften the potato.
It depends on individual's reaction to stressful circumstances!
As such, we are expected to enjoy the journey known as life.
Among the blather which races around the Internet, Todd Ronnei reminds us to address this one:
"Let's imagine: It's time to elect a world leader, and your vote counts. Which would you choose:
"Candidate A: Associates with ward healers and consults with astrologists; has had two mistresses; chain-smokes and drinks eight to ten martinis a day.
"Candidate B: Was kicked out of office twice; sleeps until noon; used opium in college; drinks a quart of brandy every evening.
"Candidate C: Is a decorated war hero, a vegetarian, doesn't smoke, drinks an occasional beer, and has had no illicit love affairs.
"Which of these candidates is your choice? You don't really need any more information, do you? Candidate A is Franklin Roosevelt. Candidate B is Winston Churchill. Candidate C is Adolf Hitler."
Professor Warren Kimball (editor, Roosevelt-Churchill Correspondence) tells us: "There is no evidence that Roosevelt was a heavy drinker or chain-smoked, nor did he have two mistresses while married to Eleanor, only one." As to Hitler, all those descriptives are true; but how many of them matter?
The Churchill description is the worst. Presumably the two kicks out of office were as First Lord of the Admiralty over Gallipoli (1915) and as Prime Minister (1945). That much is true. But Churchill did not sleep until noon; he woke at 8AM and worked in bed for a few hours. He did not use opum in college; he packed along opium pills when he went to South Africa in 1899, along with every other western traveler to such climes. As to his alcoholic capacity see Myth #1 ("Alcohol Abuser"), FH 111:33. On this matter we also like to quote Professor Kimball: ..."He was not an alcoholic-no alcoholic could drink that much!" ...Kimball thinks he was "alcohol dependent"; we don't, but what we agree on is that even Winston Churchill did not drink a quart of brandy a day.
More to the point, how crucial are these characteristcs in determining the worthiness of leaders? Which would you prefer: an unromantic, teetotal vegetarian, or a whisky-drinking, cigar-smoking veteran of political wars who has had his share of ups and downs?
(From Internet)