Hai Thiên Thần

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 103 -

Ðời sống con người mong manh và mỏng giòn

 

Ðời sống con người mong manh và mỏng giòn.

(RVA News 24-01-2024) - Thánh vịnh 90 (89) là lời kinh giúp ta hiểu rõ bản chất đời sống con người mong manh và mỏng giòn, tội lỗi và yếu đuối trước sự vĩnh cửu của Thiên Chúa, để chúng ta hướng lòng về Chúa và lệ thuộc vào Ngài. Trong tâm tình tín thác, chúng ta cùng với tác giả thánh vịnh cầu nguyện.

Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ,

Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn.

Ngay cả khi đồi núi chưa được dựng nên,

địa cầu và vũ trụ chưa được tạo thành,

Ngài vẫn là Thiên Chúa, từ muôn thuở cho đến muôn đời.

Lời nguyện mở đầu gợi lên cho chúng ta tâm tình của tác giả thánh vịnh, một vị lão thành giàu kinh nghiệm đức tin và từng trải trong cuộc sống. Ðối với chúng ta, việc ghi nhớ câu mở đầu này trong tâm trí cho phép chúng ta khám phá toàn bộ mối tương quan của mình với Chúa.

Song song với lời ca ngợi tán dương sự vĩnh cửu trường tồn của Thiên Chúa, tác giả mô tả về sự mong manh mỏng giòn của phận người:

Chúa bắt phàm nhân trở về cát bụi,

Ngài phán bảo: Hỡi người trần thế, trở về cát bụi đi!

Quyền năng của Thiên Chúa vượt trên sự sống và cái chết của con người. Cụm từ trở về cát bụi gợi nhớ đến sách Sáng thế chương 3 câu 19: Con người thế nào rồi cũng phải trở về cát bụi, phải đi đến cõi chết; đồng thời, đó cũng là sự nhắc nhớ chúng ta về cội nguồn và ý thức thân phận thụ tạo giới hạn của mình. Rằng, nếu không có Chúa, chúng ta chẳng là gì cả.

Ngàn năm Chúa kể là gì,

tựa hôm qua đã qua đi mất rồi,

khác nào một trống canh thôi!

Cuộc sống con người tất cả đều nằm trong bàn tay Thiên Chúa quan phòng, "sinh - lão - bệnh - tử" ví như một giấc mộng, như cỏ dại hoa đồng sớm nở chiều tàn chẳng đáng là chi so với sự vĩnh cửu của Thiên Chúa. Thế mà, nguyên tổ loài người đã cố ý từ chối giới hạn mà Chúa đã ấn định và bất tuân lệnh truyền của Chúa. Và hậu quả là:

Ngài thịnh nộ, chúng con phải mạng vong,

nổi trận lôi đình: thấy mà khủng khiếp!

Không phải chỉ có tội của ông bà nguyên tổ mà tất cả chúng ta đều vướng tội:

Tội chúng con, Chúa bày ra trước mặt Ngài,

lỗi thầm kín, Thánh Nhan đều soi tỏ.

Chúa nổi xung, đời chúng con tàn tạ,

kiếp sống thoảng qua: một tiếng thở dài.

Tất cả những điều này được tác giả thánh vịnh nói theo ngôn ngữ con người. Con người chỉ xem xét cuộc sống theo quan điểm của mình chứ không theo ánh nhìn của Chúa. Ðối với dân Israel mọi bất hạnh đều được xem như hình phạt do tội lỗi của con người gây ra. Ðức Giêsu đã mang lại những nét mới quan trọng cho chủ đề này: quả là sai lầm khi nói rằng mọi đau khổ là một hình phạt. Xin thưa, đau khổ chỉ là một cảnh báo về tính mỏng giòn của con người mà thôi. Trên thực tế, Chúa luôn yêu thương và thành tín chứ không bao giờ nổi giận và tiêu diệt. Chúa cho con người biết, bản chất con người là mong manh mỏng giòn, thân phận thụ tạo ấy, giờ đây lại càng bị giới hạn thêm bởi những hậu quả do tội lỗi gây nên:

Tính tuổi thọ, trong ngoài bảy chục,

mạnh giỏi chăng là được tám mươi,

mà phần lớn chỉ là gian lao khốn khổ,

cuộc đời thấm thoát, chúng con đã khuất rồi.

Hiểu được thân phận của mình, mỗi người chúng ta cần có thái độ khiêm tốn và vâng phục thánh ý Thiên Chúa.

Xin dạy chúng con đếm tháng ngày mình sống,

ngõ hầu tâm trí được khôn ngoan.

Ước gì chúng ta được sự khôn ngoan thật, để chúng ta can đảm chân thành đối diện với sự ngắn ngủi của tháng ngày mình sống, nhờ đó chúng ta được Chúa chạnh lòng thương xót và được thông dự vào sự sống đích thực trong Chân Lý của Chúa hằng hữu.

Ước gì chúng con là tôi tớ Chúa

được thấy công trình Ngài thực hiện,

và con cháu chúng con được thấy vinh hiển Ngài.

Xin cho chúng con được vui hưởng

lòng nhân hậu của Chúa là Thiên Chúa chúng con.

Alexander Maclaren đã nói: "Ðiều duy nhất đảm bảo được niềm vui suốt đời là một trái tim hài lòng với trải nghiệm về tình yêu của Chúa." Ðiều này có nghĩa là cuối cùng không có gì có thể làm thỏa mãn trái tim con người ngoại trừ Thiên Chúa.

Lạy Chúa, Chúa cho chúng con sống những năm dài để chúng con hiểu thấu kiếp người chỉ là cơn gió thoảng, để chúng con ăn ở sao cho hợp lẽ khôn ngoan. Khi thân xác chúng con trở về cát bụi, xin Chúa mau trở lại đón chúng con. Và khi tội lỗi chúng con phơi bày trước mặt Chúa, xin Chúa lấy ánh huy hoàng của Ðức Kitô sống lại mà bao phủ chúng con.

Và Lạy Chúa:

Xin cho chúng con được vui hưởng,

lòng nhân hậu của Chúa là Thiên Chúa chúng con.

Amen.

Minh Thanh

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page