Hai Thiên Thần

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 092 -

Không muốn bị lãng quên

 

Không muốn bị lãng quên.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.

(RVA News 11-01-2024) - Chuyện xảy ra ở một bệnh viện nhân đạo. Một cụ già vô gia cư được đưa đến bệnh viện này trong tình trạng sức khỏe không được tốt lắm. Ông bị suy thận ở cấp độ nặng. Từ khi ông cụ này nhập viện, ông đã làm cho các nhân viên phục vụ và y tá ở bệnh viện này gặp nhiều khó khăn và áp lực. Ông luôn miệng càu nhàu, quát tháo và cấu, đá tất cả những ai đến gần mình. Thậm chí, ông còn thường xuyên cố tình đổ thức ăn ra giường để nhân viên y tế phải đến dọn vệ sinh. Mọi người ở bệnh viện này đều nghĩ rằng ông ta không có người thân bởi vì trong suốt thời gian ông ở đó, chẳng có ai đến thăm ông. Nhiều người còn xầm xì rằng cho dù có người thân, cũng không ai chịu đến chăm sóc một con người tính khí kỳ quặc, khó ưa như ông.

Một ngày nọ, một tổ chức bác ái xã hội đến thăm bệnh viện. Họ hát và đem hoa hồng đến, tặng mỗi bệnh nhân một bông hoa đỏ thắm. Một người phụ nữ lịch thiệp tiến đến cắm bông hồng xinh xắn tử tế trong lọ thủy tinh trên bàn của ông cụ này. Ngay lập tức, ông cụ đưa tay gạt mạnh cái lọ khiến nó rơi xuống đất, vỡ tan tành. Mọi người đang nói cười vui vẻ chợt im lặng quay lại nhìn ông cụ, còn ông thì trở mình quay mặt vào tường. Thấy thái độ kỳ quặc và khiếm nhã của ông, những vị khách vội vàng rời khỏi phòng ông. Khi mọi người đã đi hết, một nữ y tá đã tiến đến dọn những mảnh vụn của cái lọ. Cô nhặt bông hồng lên, ngắt từng cánh một, ném vào thùng rác bên cạnh. Ông cụ chăm chú nhìn cô y tá, cho đến khi cô ngắt đến cánh hoa cuối cùng. Vừa khi cô ném cuống hoa vào thùng rác và định quay đi thì ông cụ quát lên:

- Sao cô lại làm thế?

Cô y tá nghiêm giọng đáp:

- Tôi chỉ muốn ông thấy những gì ông làm đã phá vỡ những mối quan tâm của chúng tôi với ông như là ngắt bỏ từng cánh hoa một, kể từ khi ông đến đây.

Nói xong, cô y tá cũng rời đi.

Ðêm đó, ông cụ ấy đã qua đời. Khi thu dọn giường của ông, người ta nhặt được một bông hồng với những cánh hoa đã được đính vào cuống hoa bằng băng dính một cách vụng về cùng với một tờ giấy với dòng chữ: "Không phải tôi muốn mọi người ghét tôi. Tôi là một đứa trẻ mồ côi không có một người thân. Tất cả những gì tôi làm là để mọi người nhớ đến tôi dù chỉ là những hình ảnh xấu xí."

Quý ông bà và anh chị em thân mến,

"Xem mặt mà bắt hình dong" là cách thế thông thường mà con người thường áp dụng để đánh giá những người mà mình gặp gỡ, tiếp xúc trong cuộc sống hằng ngày. Khi tiếp xúc với những người có bề ngoài trang nhã, cư xử lịch thiệp, nói năng dịu dàng, chúng ta thường có những đánh giá tốt đẹp về họ, nhớ đến họ và thích tiếp xúc với họ. Nhưng khi gặp những người có thái độ khiếm nhã, cách hành xử thô bạo, ăn nói cộc cằn, chúng ta hay có những đánh giá thấp về những người này, mau chóng lãng quên và không muốn có bất cứ tương quan nào với họ. Tuy nhiên, với kinh nghiệm sống của mình, không ít lần chúng ta đã phải ngỡ ngàng khi phát hiện ra sự giả dối được ẩn giấu đằng sau vẻ lịch thiệp, lời nói ngọt ngào của những người mà mình cho là tử tế, và cũng có những sự chân thành, và lòng tốt bên trong những con người có bề ngoài xù xì, khó ưa và xấu xí.

Những người trong bệnh viện đã lảng tránh, chán ghét ông cụ có thái độ kỳ quặc và những hành vi đáng ghét. Họ không hề biết rằng bên trong cái dáng vẻ khó ưa đó là một tâm hồn cô đơn, khát khao được yêu thương, và được có một chỗ nào đó trong lòng của những người xung quanh. Không chỉ riêng ông cụ trong câu chuyện bên trên, tất cả mọi người, trong đó có chúng ta, cũng muốn được người khác nhớ đến chứ không ai muốn bị rơi vào quên lãng. Chúng ta hãy để người khác nhớ đến mình ở vùng ký ức đẹp, nơi mà chúng ta nêu gương sáng cho những người xung quanh bằng niềm tin tưởng, cậy trông vào Chúa và chân thành yêu mến, quảng đại phục vụ tất cả mọi người.

Lạy Chúa, rất nhiều lúc, chúng con đã đánh giá người khác một cách chủ quan và thiếu sáng suốt. Do vậy mà chúng con đã vô tình loại trừ rất nhiều người anh chị em bất hạnh và đau khổ đang sống bên cạnh mình. Xin Chúa giúp chúng con biết dành sự lưu tâm nhiều hơn đến những người có dáng vẻ bề ngoài khó ưa, khó gần đang lây lất sống bên lề xã hội và bên ngoài trái tim của con người, để cảm thông, yêu thương và nâng đỡ họ. Amen.

Nt. Rosa Lê Ngọc Thùy Trang, MTGCQ.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page