Hai Thiên Thần

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 085 -

Ðến mà xem

 

Ðến mà xem.

Bích Liễu

(RVA News 04-01-2024) - Một giáo viên cấp II đang điền vào sổ hai em học sinh mới chuyển trường. Cô thấy tên họ của các em giống nhau, dáng người và quần áo như nhau nên hỏi:

- "Hai anh em sinh đôi phải không?"

- "Không."

Rồi cô đọc thấy ngày tháng năm sinh của hai em chỉ cách nhau sáu tháng. Cô lại hỏi:

- "Hai anh em họ phải không?"

- "Dạ không, chúng em là anh em ruột."

- "Ồ, cô nghĩ có sự lầm lẫn trong việc ghi ngày sinh của các em. Hai em về nói mẹ ghi ngày sinh của mình và sáng mai đưa lại cho cô nhé?"

- "Tại sao vậy?"

- "Bởi vì nếu hai em không sinh đôi mà lại là anh em ruột, thì Nam không thể lớn hơn Tâm có sáu tháng."

Hai cậu nhìn nhau. Rồi Nam quay lại, mỉm cười nói với cô giáo:

- "Nhưng em không phải là người lớn hơn, vì cô biết một trong hai chúng em là con nuôi. Nhưng chúng em không biết ai là con nuôi."

Kính thưa quý vị và các bạn thân mến,

Câu chuyện thú vị và nhân văn mà chúng ta vừa nghe, gợi lên cho chúng ta sự tò mò, không biết em nào là con nuôi, em nào là con ruột, dấu hiệu nào có thể nhận biết được các em. Thường chúng ta xem phim hay đọc truyện, dấu hiệu dễ nhận biết nhất là cách đối xử giữa các em trong gia đình, con ruột bao giờ cũng được yêu thương, ưu ái và được chiều chuộng hơn. Thế nhưng giữa hai em dường như không còn tồn tại ranh giới phân biệt này, sự bộc bạch chân thành của các em một lần nữa cô giáo không biết dựa vào dấu chỉ nào để có thể biết trong hai bạn đó, ai là anh, ai là em, vì tình yêu thương của hai em dành cho nhau trở nên duy nhất.

Câu chuyện lầm lẫn và bắt thóp không "trúng" của cô giáo cũng là kinh nghiệm của nhiều người chúng ta trong đời sống thường ngày. Có lẽ, có nhiều nguyên nhân đưa đến những nhận định sai lầm khi chúng ta không đọc ra dấu chỉ hay đọc sai dấu chỉ là do chúng ta thiếu tương quan hoặc sự hiểu biết bị giới hạn. Sự hiểu biết ở đây không chỉ là hiểu biết về kiến thức, nhưng còn là hiểu biết về kinh nghiệm. Tuy nhiên, sự hiểu biết thôi cũng chưa đủ, chúng ta cần đến các kỹ năng khác như kinh nghiệm cuộc sống, thái độ khiêm tốn lắng nghe, quan sát... để nhận ra được dấu chỉ của vấn đề.

Trong đời sống đức tin cũng vậy, sự thiếu hiểu biết về Kinh Thánh, về Giáo lý hay giáo huấn Giáo hội cũng làm cho nhiều người Kitô hữu khó nhận ra được ý Chúa cũng như những hoạch định của Chúa trên cuộc đời chúng ta. Bên cạnh đó, sự thiếu tương quan cầu nguyện, hay thực hành các việc đạo đức làm chúng ta trở nên khô khan, thờ ơ trong mối tương quan với Thiên Chúa. Chúng ta sẽ mang danh Kitô hữu theo nghĩa "hữu danh vô thực" vì "vô tri bất mộ". Nếu không có sự hiểu biết về Thiên Chúa làm sao chúng ta có lòng yêu mến nồng nàn, làm sao chúng ta có lòng trông cậy vững vàng được. Và chắc chắn hệ quả kéo theo đó là không cảm nhận được sự an vui, hạnh phúc khi chúng ta thực hành đời sống đạo.

Hôm nay, các môn đệ tò mò hỏi Chúa Giêsu đang ở đâu, Ngài đã không chỉ ra cho các ông những dấu chỉ cụ thể nào nhưng Ngài mời họ "Ðến mà xem" để có được câu trả lời. Ðến mà xem để được ở lại với Ngài, chỉ khi chúng ta được ở lại chúng ta mới nhận ra chính Chúa Giêsu là dấu chỉ rõ ràng của Chúa Cha. Ðối với đời sống đạo việc hiểu biết rất quan trọng nhưng quan trọng hơn đó chính là có sự tương quan cá vị riêng với Thiên Chúa, nhờ đời sống cầu nguyện, siêng năng tham dự Thánh Lễ và chuyên chăm đọc Lời Chúa.

Thiên Chúa mời gọi mỗi người chúng ta hãy ở lại với Ngài, ở lại trong tình yêu của Ngài, ở lại để Ngài dạy bảo, ở lại để Ngài chăm sóc, ở lại để rồi được sai đi. Thật vậy, hai môn đệ có thể đến được với Chúa chính nhờ lời chứng và đời sống khiêm nhường của thánh Gioan. Gioan không chỉ làm chứng bằng lời nói chân thật, chính trực mà ông còn dùng cả đời sống khiêm nhu, hiền hòa, và dám chết để làm chứng cho sự thật "Ngài phải lớn lên còn tôi phải nhỏ lại".

Thiên Chúa mời gọi mỗi người chúng ta hãy là dấu chỉ để mọi người nhận biết Thiên Chúa qua chính đời sống hằng ngày. Thật vậy, giữa một xã hội chỉ tìm phần lợi về mình thì chúng ta hãy mở lòng ra để cho đi: cho đi sự yêu thương cảm thông, chia sẻ đỡ nâng những người bị bỏ rơi bên lề xã hội. Giữa một xã hội dối trá lọc lừa chúng ta hãy sống chính trực thanh liêm,..., Giữa một xã hội đề cao cái tôi, luôn khẳng định chính mình thì chúng ta hãy lắng nghe, học hỏi bằng tất cả sự khiêm tốn của mình. Ước gì mỗi chúng ta trở thành ngôi sao sáng chỉ đường cho mọi người tiếp tục tìm kiếm và nhận ra được những dấu chỉ Thiên Chúa muốn trên họ.

Lạy Chúa, giữa dòng xoáy cuộc đời đang lôi cuốn con người xa rời Thiên Chúa, xin cho chúng con dám can đảm chọn Chúa và chọn sống theo Lời Chúa bằng chính đời sống của chúng con để minh chứng về một Thiên Chúa quyền năng nhưng giàu lòng thương xót. Amen.

Bích Liễu

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page