Hai Thiên Thần

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 020 -

Ðiều thắc mắc của người công chính

 

Ðiều thắc mắc của người công chính.

Minh Thanh

(RVA News 24-10-2023) - Ðiều thắc mắc của người công chính:

Thiên Chúa nhân hậu biết dường nào với nhà Israel,

với những kẻ có lòng trong sạch!

Thế mà tôi đã gần như hụt bước,

một chút nữa là tôi phải trượt chân...

Những lời mở của thánh vịnh 73 (72) như phần đầu về một câu chuyện đức tin đầy ấn tượng và có sức lôi cuốn. Tác giả dẫn đưa chúng ta vào trong cảnh huống đầy sự chất vấn về niềm tin. Rằng: nếu đặt niềm tín trung vào Chúa nhân hậu, thì vì điều gì mà người công chính lại hoài nghi? Tuy nhiên, lời thánh vịnh cho ta thấy điều gì đó quen thuộc như ta gặp thấy hình ảnh và sự thắc mắc nghi ngờ của chính mình hiện lên. Giây phút này, chúng ta hãy cùng lắng đọng để gẫm suy và để cùng hoà mình vào câu chuyện đức tin qua lời thánh vịnh mà dâng lên tâm tình cầu nguyện.

Khởi đi từ nền tảng đức tin của người sống công chính, tác giả đã mạnh mẽ xác tín: Thiên Chúa nhân hậu với chúng ta là những người thuộc dân Chúa đã giữ lòng trong sạch. Nhưng, từ điều này, tác giả rất tinh tế để mở ra vấn nạn rất chung của người sống niềm tin để chạm đến nỗi ưu tư rất riêng của họ.

Thế mà tôi đã gần như hụt bước,

một chút nữa là tôi phải trượt chân.

Câu chuyện đức tin của tác giả sử dụng đại từ nhân xưng "tôi" đã nên như lời thầm thĩ nguyện thưa của mỗi người chúng ta. Bởi có đôi khi, chúng ta cũng gần như hụt bước trong hành trình giữ vững niềm tin, hoặc chỉ một chút nữa thôi là chúng ta trượt dài trong việc kiên trì sống đời sống ngay lành, yêu thương mà Chúa dạy. Vì, cũng như tác giả, trước mắt chúng ta là một nghịch lý thật khó hiểu. Khi mà ác nhân thịnh đạt hoài, chúng không nếm mùi tân khổ,... chúng lấy vẻ kiêu căng làm vòng đeo cổ, lấy thói bạo tàn làm áo che thân... chúng vẫn cứ an nhàn, thu tích thêm của cải. Còn người sống theo đường lối Chúa, luôn cố gắng giữ lòng trong trắng, sống thanh sạch không vướng bẩn thói xấu thế tục, thì suốt ngày con bị đòn bị đánh, mỗi sớm mai hình phạt rình chờ.

Vâng, bức tranh nghịch lý về hiện thực đời sống đức tin của chúng ta hiện lên rõ nét trong từng lời thánh vịnh. Vì vậy mà đã có lúc chúng ta muốn thấy "ác giả ác báo," nhưng lại chỉ thấy người làm điều bất chính đang ngạo nghễ trong cuộc sống giàu sang, phủ phê, an nhàn... còn người sống ngay lành, lương thiện lại chịu cảnh "thật thà, thua thiệt..." Ðây chính là thực tế đau lòng đang diễn ra mỗi ngày trước mắt của người công chính, một thực tế thật không dễ đón nhận bởi nó quá phi lý, dễ làm cho lòng tin của chúng ta trở nên ngờ vực vào sự quan phòng của Chúa. Tuy nhiên, chính khi lòng tin lên tiếng chất vấn để tìm kiếm câu trả lời, đó là lúc người tin tìm đến gần Thiên Chúa hơn. Vì thế, tác giả thánh vịnh đã thưa lên cùng Chúa:

Nên con mới gẫm suy để hiểu chuyện này,

nhưng đối với con thật là vất vả;

cho tới ngày được vào trong thánh điện,

con mới am tường hậu vận chúng ra sao.

Thật vậy, đây chính là con đường đưa chúng ta đến câu trả lời cho mọi thắc mắc, là nơi chúng ta tìm được sự đáp trả cho những điều mà lý trí con người không thể giải thích. Nơi đây chính là thánh điện, là nơi ta gặp gỡ Thiên Chúa trong cầu nguyện và tôn kính Ngài, nơi ta lắng nghe và suy gẫm lời Chúa, và là nơi ta dâng lên Ngài những lễ dâng hy sinh của cuộc đời ta. Chỉ khi gặp gỡ và ở lại trong Chúa, thì đôi mắt đức tin của chúng ta mới mở ra, tâm hồn mới bừng tỉnh mà thoát ra khỏi sự u mê của những bận tâm thế tục, hướng ánh nhìn về Chúa, về những kinh nghiệm được Chúa yêu thương - che chở - đỡ nâng qua những gian nan thách đố, qua những sự xấu xa và đam mê tội lỗi. Khi lòng bình lặng bên Chúa, thì đôi mắt đức tin cũng dần sáng tỏ để nhận ra rằng: vật chất, phú quý, danh vọng, quyền lực đều chỉ là phù vân chóng qua và sẽ chẳng thoả mãn được khát vọng sâu xa trong mỗi con người. Bởi vì, bản chất của con người là hướng đến sự toàn mỹ mà chỉ nơi Thiên Chúa chúng ta mới tìm và thoả mãn được khát vọng hạnh phúc đích thực.

Lạy Chúa, xin cảm tạ Chúa, vì qua lời thánh vịnh chúng con được trải lòng mình trước Chúa vì những yếu đuối bất an, nghi ngờ hay kém lòng tin của chúng con. Trong phút cầu nguyện này đây, chúng con được tác giả thánh vịnh dẫn đưa trở về bên Chúa, để tìm được lối đường về với cùng đích của đời mình là sự bình an và hạnh phúc khi có Chúa ở cùng. Chúng con cũng muốn lặp lại lời thánh vịnh như để thưa lên cùng Chúa về niềm xác tín rằng:

Thật con ở với Chúa luôn,

tay con Ngài nắm chẳng buông chẳng rời,

. . .

Con còn ai chốn trời xanh?

bên Ngài thế sự thật tình chẳng ham. Amen.

Minh Thanh

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page