Hai Thiên Thần

(Những Chia Sẻ Mục Vụ và Những Câu Chuyện Gợi Ý

Suy Tư Và Cầu Nguyện hằng ngày)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 012 -

Người có phúc

 

Người có phúc.

Bích Liễu

(RVA News 14-10-2023) - Trên chuyến xe Bắc - Nam, sau một đoạn đường, thấy người phụ nữ ngồi bên cạnh mân mê cỗ tràng hạt trên tay nên cô gái bắt chuyện:

- Có bác lần hạt, lòng cháu cảm thấy bình an.

Người phụ nữ trao cho cô một nụ cười phúc hậu từ khuôn mặt đã điểm nếp nhăn, và nói:

- Cô có đạo à.

Cô gái đáp:

- Dạ!

Cô gái nói tiếp:

- Bác ơi, bác đi đâu vậy?

Người phụ trả lời:

- Tui vô Sài Gòn thăm thằng út.

Cô gái mỉm cười:

- Nhớ quá thì bác gọi anh ấy về chứ sao người già đi thăm người trẻ.

Người phụ nữ như thỏ thẻ:

- Nó sắp vào Nhà Dòng nên tui vô thăm nó chút. Chứ nó đâu về được.

Như muốn chắc chắn, cô gái hỏi:

- Anh ấy đi tu hả bác.

Người phụ nữ cười gật gật cái đầu.

Với vẻ ngưỡng mộ, cô gái nói:

- Gia đình có phúc lắm mới có người đi tu đấy. Chứ cháu thấy thời buổi này hiếm người đi tu quá bác à.

Cô gái tiếp:

- Bác có bao nhiêu người con.

Người phụ nữ trả lời:

- Tui có 7 đứa. Giờ đứa út vô Dòng nữa là xong.

Như hiểu chuyện, cô gái nói:

- Con cái yên bề gia thất thì làm cha làm mẹ cũng yên lòng.

Người phụ nữ cười đáp:

- Yên bề thì có, còn gia thất thì không?

Cô gái hỏi với vẻ ngạc nhiên:

- Ủa, là sao, cháu không hiểu.

Người phụ nữ trả lời một cách bình thản trước sự kinh ngạc của cô gái:

- Tui có 4 cậu con trai làm cha, 1 cậu đang phó tế, 1 cô con gái làm Sơ. Cậu út giờ mới đi tu.

- Ôi Chúa ơi, không ai ở nhà phụng dưỡng ông bà cố sao?

Người phụ nữ đáp:

- Có Chúa lo rồi.

Với giọng thán phục, cô gái nói:

- Ông bà cố quả là người có phúc.

Quý vị và các bạn thân mến,

Không chỉ cô gái ấy khẳng định gia đình ông bà cố có phúc mà chúng ta cũng phải thốt lên: "Sao ông bà cố có phúc quá vậy."

Tuy nhiên, cũng có người cho rằng ông bà cố thật vô phúc vì sinh con, vất vả nuôi con khôn lớn để rồi giờ đây đến tuổi xế chiều vẫn vò võ một mình, không được con cháu phụng dưỡng. Tại sao lại có ý kiến trái ngược như vậy? Ðó là vì có rất nhiều quan niệm khác nhau về chữ Phúc.

Nếu đặt chữ Phúc nơi mái ấm gia đình thì người có một gia đình êm ấm là người có Phúc.

Nếu đặt chữ Phúc nơi danh vọng thì người đạt được vị trí cao trong xã hội, được làm ông to bà lớn thì họ cảm thấy phần Phúc đã thuộc về mình.

Nếu đặt chữ Phúc nơi sức khỏe thì người ta sẽ mãn nguyện khi không bệnh tật ốm đau, sống trường thọ.

Nếu đặt chữ Phúc nơi của cải vật chất thì khi có được cuộc sống giàu sang, sung túc, thì quả là phúc bảy đời của họ rồi.

Riêng cô gái trong câu chuyện trên đã đặt chữ Phúc vào tôn giáo, vào ơn kêu gọi nên cô đã khen ngợi sự diễm phúc của một người mẹ vì đã sinh ra, đã nuôi dạy những người con trở thành những chiến sĩ đích thực của Chúa Kitô.

Có lẽ cùng quan điểm với cô gái trên, nhìn nhận vai trò quan trọng của một người mẹ nên người phụ nữ trong bài Tin mừng hôm nay, sau khi nghe những lời giảng dạy và chứng kiến uy quyền của Ðức Giêsu, bà đã thốt lên: "Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm." (x. Lc 11,27-28). Tuy nhiên, Ðức Giêsu cho chúng ta thấy người có phúc thật không hệ tại ở tiền tài danh vọng, hay ở việc sinh ra, nuôi nấng và dạy dỗ con cái nên người nhưng là: "Phúc cho những kẻ lắng nghe và tuân giữ Lời Chúa." (x. Lc 11,27-28)

Bà cố trong câu chuyện trên quả thật là người có Phúc vì chắc chắn bà đã lắng nghe lời Chúa dạy, tuân giữ những điều luật Chúa truyền. Có như thế, bà mới có thể nuôi dạy con mình trở nên những người đồng hình đồng dạng với Ðức Kitô. Cũng vậy, Ðức Maria là người có Phúc không phải chỉ vì Mẹ đã cưu mang và sinh ra Ðức Giêsu. Thật vậy, nếu chỉ đặt chữ Phúc ở việc sinh ra Ðức Giêsu thì trên thế gian này phần phúc chỉ thuộc về một mình Ðức Maria. Ðức Giê su đã mở ra cho tất cả chúng ta một niềm vui, một niềm hy vọng đó là Phúc cho tất cả những ai lắng nghe và đem Lời Chúa vào chính cuộc sống của mình. Cũng nhân cơ hội này, Ðức Giê su đã cho mọi người chiêm ngắm mẫu gương lắng nghe và tuân giữ lời Chúa một cách trọn hảo đó chính là Mẹ ngài- Ðức Maria. Mẹ luôn lắng nghe lời Chúa nói, quan sát những dấu chỉ Thiên Chúa gửi đến cho Mẹ, để suy đi gẫm lại trong lòng. Nhờ đó, trong suốt cả cuộc đời, Mẹ luôn thi hành những điều Chúa muốn cho dẫu Mẹ phải đón nhận những khổ đau.

Mỗi người chúng ta có muốn mình được kể vào những người có phúc hay không?

Lạy Chúa, ai cũng muốn mình có phúc nhưng chúng con đã đặt chữ phúc ấy sai vị trí. Do đó, cho dẫu tìm mãi nhưng chúng con vẫn cảm thấy sự bất an luôn xâm chiếm tâm hồn. Xin cho chúng con biết rằng hạnh phúc thật chỉ đến khi chúng con biết: lắng nghe và thi hành Lời Chúa dạy. Amen.

Bích Liễu

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page