Ánh Sáng Thế Gian

(72 Câu Chuyện Gợi Ý Suy Tư Và Cầu Nguyện

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 64 -

Sự Liên Ðới Của Con Người

 

Một tên trộm bị từ chối không được vào thiên đàng, đột nhiên anh ta cảm thấy mình đang rơi từ trên cao xuống và ngày càng rơi xuống với tốc độ thật nhanh, hướng về cửa hỏa ngục đang lửa cháy bừng bừng. Ðang lúc rơi xuống gần tới cửa hỏa ngục, tên trộm đó vội vàng đưa tay túm lấy áo của một vị thiên thần đang bay lên thiên đàng. Tên trộm tội lỗi ấy đang tuyệt vọng và nài xin vị thiên thần rằng:

- Làm ơn cho tôi đi theo với, tôi không muốn xuống hỏa ngục.

Thiên thần trả lời:

- Thôi được, nhưng với điều kiện là người phải trả lời chính xác ba câu hỏi của ta, khi đó ta sẽ đưa ngươi lên thiên đàng ngay lập tức.

Tên trộm trả lời rằng:

- Ðược ngay thôi.

Thiên thần hỏi:

- Có mười điều răn hay bao nhiêu, nói mau?

Tên trộm reo lên một cách sung sướng:

- Có mười điều răn.

Thiên thần nói :

- Ðúng rồi!

Thiên thần hỏi tiếp:

- Có bao nhiêu vị thánh tông đồ?

Tên trộm trả lời một cách đắc thắng:

- Có mười hai vị thánh tông đồ.

Thiên thần xác định:

- Cũng đúng rồi!

Tên trộm cảm thấy tự tin và nhủ thầm: "Chắc chắn rồi, một chút xíu nữa thôi là ta sẽ được lên thiên đàng". Và anh ta giục thiên thần:

- Thiên thần ơi, mau mau hãy đưa ra câu hỏi khác cho tôi.

Thiên thần đưa ra câu hỏi tiếp theo và cũng là câu hỏi cuối cùng:

- Hãy trưng dẫn nguyên văn những lời trong bộ Tổng luận thần học của thánh Thomas?

Thế là tên trộm cụt hứng.

*

*     *

Tên trộm trong câu chuyện trên tưởng đã nắm chắc trong tay sự thắng lợi, thành công và rất tự tin vào sự thông minh của mình. Thật ra, anh ta đã lầm vì đã say mê trong chiến thắng của mình, nên anh ta quên không nhận ra trong hai câu hỏi trước của thiên thần đã có kèm thêm câu trả lời rồi. Câu trả lời của anh chỉ đơn thuần là một sự lập lại máy móc câu trả lời đã được mớm trong câu hỏi, để rồi câu chuyện tưởng tượng được kết thúc bằng sự câm nín hoàn toàn của anh, khi nhận ra và trực diện với khả năng của mình trước câu hỏi thứ ba ngoài suy đoán của anh.

Câu chuyện vui trên phần nào phản ánh tính hiếu thắng và kiêu ngạo của con người sau khi đã có được một chút thành công, mà thật ra chẳng phải là thành công do công trạng của mình, do khả năng riêng của mình. "Anh em có gì mà chẳng phải do Thiên Chúa ban cho". Thánh Phaolô đã nhắc nhở các tín hữu Êphêsô như thế. Tính kiêu ngạo lại thường kéo theo người bạn của nó là tính tự phụ, ỷ lại, coi mình là trung tâm của vũ trụ, chẳng coi ai ra gì, lúc nào cũng dương dương tự đắc vì nghĩ rằng chẳng ai bằng mình và mình chẳng cần đến ai.

Thật ra, chẳng có ai có thể cho mình là đủ. Mỗi người trên cõi đời, dù muốn dù không, đều phải sống cùng và sống với người khác. Rõ ràng nhất là trong những liên đới thường tình và những nhu cầu thường ngày. Chúng ta có thể nhận ra sự liên đới của con người. Ai ai cũng cần đến nguồn lương thực cách trực tiếp hay gián tiếp là lúa gạo do nông dân sản xuất ra, và ngược lại, người nông dân cũng cần đến vải vóc, quần áo và những sản phẩm công nghiệp do sức lao động của những công nhân làm ra. Cứ như thế, chúng ta biết đến từng nhu cầu của chúng ta, đâu đâu chúng ta cũng thấy mình cần đến sự giúp đỡ của người khác. Lại còn tinh thần kiêu ngạo, chúng ta mới biết nhớ ơn và ghi ơn anh chị em chung quanh và nhất là tri ân cảm tạ Thiên Chúa, nguồn mạch mọi ơn lành, như thánh Phaolô tông đồ đã nhắc lại cho tín hữu Êphêsô:

"Hãy luôn dâng lời chúc tụng Thiên Chúa, Ðấng luôn thi ân giáng xuống cho ta hưởng muôn vàn oơn phúc Thánh Thần".

Lạy Chúa, Chúa là nguồn sức mạnh và phát sinh mọi điều thiện hảo. Mỗi chúng con luôn hướng về Ngài để đón nhận hồng ân và sức mạnh của Ngài. Xin cho chúng con luôn biết sống và chia sẻ với anh chị em những gì mình đã lãnh nhận, cùng lòng tâm tình tri ân trong suốt cuộc đời vì nhiều kẻ tạ ơn thì càng gia tăng niềm vui.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page