Ánh Sáng Thế Gian
(72 Câu Chuyện Gợi Ý Suy Tư Và Cầu Nguyện
của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Radio Veritas Asia)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 62 -
Quê Trời Vĩnh Cửu
Một trong những điểm tương đồng làm cho những người tha phương có thể dễ đồng cảm, nâng đỡ, chia sẻ, gần gũi và liên đới với nhau, mật thiết hơn, đó là nỗi nhớ hoài hương. Thường thì ai đi xa cũng nhớ nhiều, vì thế, họ cố gắng níu lại một chút gì để nhớ và để thương cho tâm hồn bớt cô quạnh. Dù muốn dù không, thế nào họ cũng tìm đủ mọi cách để tìm lại những kỷ niệm êm đềm của một thời đã qua, hay có khi là một biến cố, một sự kiện hãi hùng. Những điều đó xem ra có thể phi lý và phí thời gian, cũng chẳng thực tế chút nào .
Thật ra, suy nghĩ sâu hơn một chút, chúng ta sẽ dễ dàng nhận ra đó là một nhu cầu không thể thiếu mà nhiều khi ta không ý thức đó là một sự hướng về cội nguồn của ta. Những người trẻ ngày nay thường không chú ý đến nơi chôn nhau cắt rốn, nhưng dường như hai chữ "quê nhà" bao giờ cũng gợi lên trong lòng ta một chút gì bình an, nhẹ nhàng, thảnh thơi, êm đềm, làm cho ta cảm thấy an lòng, cho dù những nơi đó là một vùng đất không ngừng chiến tranh hay nghèo khổ. Vì sự thân thiện sống còn của một thuở nào luôn cho ta cảm giác nơi đó là chiếc nôi đã từng bảo vệ và cưu mang ta. Tâm trạng đó phần nào giúp chúng ta giải thích cho nỗi thao thức về cùng đích của cuộc đời con người. Ai ai trong chúng ta khi làm việc gì cũng nhắm đến mục đích và cứu cánh của nó, rồi xa hơn nữa là mục đích của đời người. Con người phải nỗ lực để sống, để phấn đấu từng ngày từng giây phút, khi tìm cùng đích của ta, đồng thời ta cũng chọn cho mình một thái độ sống. Như một văn hào Nga sau những năm tháng dài phục vụ đồng bào đã viết lên những lời tâm huyết sau đây:
"Ðời người, ai cũng chỉ sống có một lần. Sống sao cho khỏi xót xa ân hận".
*
* *
Phần chúng ta, những người đã được Thiên Chúa mạc khải cho biết cùng đích ý nghĩa của cuộc đời cũng như bí quyết và cách thức để sống sao cho đạt được cùng đích, đích thực nơi quê trời vĩnh cửu, chúng ta có sống xứng đáng với những gì mình đã nhận và chia sẻ cho người khác niềm vui tốt lành đó không?
Chúng ta phải làm gì để những điều đó không mai một theo thời gian, mà trái lại sẽ mỗi ngày một trở nên mạnh mẽ và can cường. Chúng ta đã có Chúa Giêsu là Ðấng cứu độ, là đường, là sự thật và là sự sống, sẽ dẫn chúng ta đến cùng đícn của cuộc đời ta. Chúa Giêsu đã đi trước và dọn đường cho chúng ta như Người đã nói:
"Thầy đi để dọn chỗ cho các con, và khi đã ra đi để dọn chỗ cho các con rồi, thì Thầy trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó".
Hãy ngước mắt lên, vì niềm hy vọng của chúng ta sẽ được đảm bảo cùng vững tín Chúa Kitô như lời thánh Phaolô dạy nơi chương 3 của thư Côrintô từ câu 1 đến câu 4 như sau:
"Anh em đã được cùng chỗi dậy với Chúa Kitô , nên hãy tìm kiếm những gì thuộc về thượng giới nơi Chúa Kitô đang ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy hướng lòng trí về những gì thuộc về thượng giới, chứ đừng chú tâm vào những gì thuộc về hạ giới. Sự sống của anh em hiện đang tiềm tàng với Chúa Kitô nơi Thiên Chúa. Khi Chúa Kitô, nguồn sống của chúng ta xuất hiện, anh em sẽ được xuất hiện với Người và cùng Người thừa hưởng phút vinh quang".
Nhưng chúng ta không phải vì thế mà tự bằng lòng tự thỏa mãn với chính mình và để cho người chưa biết Chúa phải đau khổ, băn khoăn, lo lắng với nỗi khắc khoải vì chẳng hay biết gì về cùng đích của họ. Ta cũng hãy học với các môn đệ của Chúa Giêsu khi họ nhận được tin vui thì lập tức họ chia sẻ với những người khác. Bản chất của niềm vui là chia sẻ, vì khi chia sẻ, niềm vui được nhân lên, không những gấp đôi, mà với sức mạnh của Chúa, nó sẽ trở thành gấp bội. Cách hiệu năng nhất để chúng ta nói về niềm vui của mình là bằng chứng nhân đời sống đức tin trưởng thành. Như thánh Phêrô đã nhắc nhở:
"Phần anh em, khi đã có đức tin vững mạnh, thì phải nâng đỡ những người yếu đuối, chưa có đức tin vững mạnh chứ không phải chiều theo sở thích của mình".
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đi trước để chỉ đường cho chúng con đạt đến cùng đích là quê trời vĩnh cửu. Xin cho mỗi người chúng con luôn tích cực cộng tác với ơn Chúa, để trong cuộc lữ hành trần thế, chúng con luôn làm chứng cho người khác biết niềm tin, niềm hy vọng đích thực của mình bằng đời sống thánh thiện, bác ái, yêu thương.