Ánh Sáng Thế Gian

(72 Câu Chuyện Gợi Ý Suy Tư Và Cầu Nguyện

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 61 -

Nỗi Khao Khát Lớn Nhất

 

"Mặc dù không có cha, nhưng tôi luôn luôn nhìn nhận ra tình thương của cha nơi mọi người tôi gặp".

Ðó là câu nói để kết thúc lời tâm sự của một kẻ mồ côi. Câu chuyện là một lời bộc bạch của một người con với nỗi bất hành mất cha như sau:

"Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình gia giáo, có ông bà, mẹ và các anh chị. Tôi là đứa con út trong nhà nên được mọi người thương yêu và chiều chuộng. Chẳng hiểu sao có một điều tôi khác với các anh chị em tôi là đôi mắt của tôi lúc nào cũng buồn rười rượi. Ngay cả khi tôi rất vui với tiếng cười giòn tan, nét u buồn trong khóe mắt tôi cũng không tan đi. Mẹ tôi rất lo lắng và dẫn tôi đến các bác sĩ tâm lý để giúp tôi thoát khỏi ánh mắt lúc nào cũng đượm vẻ u hoài và hay nhìn vào cõi xa xăm nào đó. Tôi đã đi gặp nhiều nhà tâm lý, nhưng chẳng có ai có thể giúp tôi thoát khỏi căn bệnh này. Các bác sĩ bảo rằng đó là căn bệnh mà họ chưa hề gặp và cần phải nghiên cữu kỹ hơn.

"Nhưng rồi một hôm có người nhắc mẹ tôi cho tôi đến gặp cha sở. Sau khi đã nghe những lời tâm sự của tôi, cha sở bảo tôi đến trước Mình Thánh Chúa và cùng tôi cầu nguyện. Chỉ trong một tuần như thế, nỗi buồn vu vơ, tưởng chừng như đã ăn sau vào máu huyết tôi đã biến mất. Gia đình tôi rất vui mừng và cùng nhau lên cảm ơn cha sở, cũng một phần là vì tò mò không biết cha sở có phép mầu nào vượt hơn cả thầy tâm lý gia.

"Cha sở chia sẻ rất thật tình là ngài chẳng có phù phép gì cả, chỉ có cách là làm cho em nhận ra Thiên Chúa là Cha của em. Tuy là đứa trẻ mồ côi cha từ lúc em chưa đầy hai tháng và không biết mặt người cha đã sinh ra em. Nỗi mất mát đó đối với em là quá to lớn, nhưng đó chưa phải là mất tất cả, vì em còn có một Cha trên trời, là Cha của mọi người và Cha toàn năng, yêu thương mọi người. Ngài luôn biết mỗi người chúng ta cần gì, và trong mọi hoàn cảnh Ngài luôn ở với ta, cho dù chúng ta không nhìn thấy Ngài. Cha sở giúp tôi nhìn thấy hình ảnh của người Cha nơi tình thường của những người tôi gặp, và tôi đã khỏi bệnh, nỗi buồn cũng ra khỏi ánh mắt tôi".

Có thể nói, nỗi khao khát lớn nhất luôn nung nấu con người là khát vọng yêu thương và được yêu thương. Căn bệnh của mọi căn bệnh là mặc cảm thiếu tình yêu. Có điều là nơi các căn bệnh khác có thể không cần sự cộng tác của bệnh nhân cho lắm, nhưng căn bệnh này chỉ có được khi bệnh nhân biết cởi mở nhận ra mình là bệnh nhân và đang cần được cứu chữa.

Với cái nhìn đức tin, mỗi người chúng ta hãy nhìn lại bản thân coi có mắc căn bệnh này không và ở mức độ bảo đảm là bao nhiêu phần trăm?

Suy đi nghĩ lại, dường như không ít thì nhiều và dưới hình thức này hay hình thức khác, chúng ta cũng mắc căn bệnh của em bé trên đây, chẳng hạn khi chúng ta nghi ngờ tình thương của Chúa hay chúng ta trách cứ Chúa cứ để ta phải chịu đau khổ một mình; đôi khi chúng ta còn cảm thấy Chúa nhẫn tâm, lơ là không để ý đến mình; hơn thế nữa, đôi khi chúng ta từ chối Chúa và cầu mong Ngài đừng hiện diện để chúng ta được tự do sống trong bóng đêm của tội lỗi. Thật ra, dù ta có bất trung bất hiếu đến thế nào đi nữa, Thiên Chúa vẫn yêu thương ta.

Thử hỏi, Ngài ban cho chúng ta một sự tự do to lớn tới độ chúng ta có quyền chấp nhận hay từ chối chính Ngài, là Ðấng dựng nên ta, thì còn gì Ngài không ban cho chúng ta nữa?

Ngài cũng đã ban cho chúng ta chính con của Ngài để cứu chuộc chúng ta, vậy chúng ta còn chần chừ gì, hãy cùng với thánh Phêrô dâng lời ca tụng:

"Chúc tụng Thiên Chúa là Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Do lượng hải hà, Người cho chúng ta được tái sinh để lãnh nhận niềm hy vọng sống động nhờ Chúa Giêsu Kitô, Ðấng từ cõi chết sống lại để được hưởng gia tài không thể hư hoại, vẩn đục, tàn phai. Gia tài này dành để trên trời cho anh em là những người nhờ lòng tin, được Thiên Chúa toàn năng gìn giữ, hầu được hưởng ơn cứu độ Người đã dành sẵn và sẽ bày tỏ cho ta trong ngày sau hết".

Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta hãy luôn nhớ đến tương quan không thể thiếu của chúng ta với người Cha trên trời, khi Ngài dạy chúng ta hãy đọc và sống lời kinh Lạy Cha:

"Lạy Cha chúng con là Ðấng ở trên trời. Nguyện cho danh cha cả sáng, nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha cho những người mắc nợ chúng con. Xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi mọi sự dữ".

Lạy Cha, xin cho mắt tâm hồn chúng con được sáng, để luôn nhận ra được tình thương và lòng quảng đại của Ngài nơi những người Cha gặp gỡ.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page