Ánh Sáng Thế Gian

(72 Câu Chuyện Gợi Ý Suy Tư Và Cầu Nguyện

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 36 -

Quyết Ðịnh Quan Trọng Nhất

 

Ngày xưa, có một ông vua thật là vua và một người khờ ai cũng cho là dại. Một hôm nhà vua cho gọi người khờ dại vào cung điện rồi trao cho hắn một cây gậy và nói:

- Người hãy nhận lấy cây gậy này và giữ gìn thật kỹ lưỡng. Tuy nhiên, khi gặp người nào khờ dại hơn ngươi, hãy trao cây gậy này cho người ấy.

Năm tháng trôi qua nhà vua già yếu, lâm bệnh nặng. Thấy mình đã gần đất xa trời rồi, nên nhà vua cho triệu tập hoàng gia, những người thuộc hàng cao cấp trong triều đình, cả người khờ thân thiện nữa. Khi mọi người đã tề tựu bên giường bệnh, nhà vua thều thào nói với họ những lời trối trăn cuối cùng:

- Ta nay đã già yếu lắm rồi. Ta sẽ phải lên đường bắt đầu cuộc hành trình thật xa và sẽ không bao giờ trở lại nữa. Ta sẽ phải lên đường ngay, vì thế ta muốn từ giã tất cả.

Cả hoàng gia sửng sốt ngạc nhiên khi nghe vậy và ai cũng sụt sùi rơi lệ. Giữa bầu khí yên lặng nặng nề đó, bổng người khờ kính cẩn đến gần giường nhà vua và lên tiếng hỏi:

- Tâu hoàng thượng, từ trước tới nay, mỗi lần hoàng thường lên đường đi đâu, hoặc trong nước, hoặc nơi xa ngoài nước, hoàng thượng đều chuẩn bị rất kỹ càng, mọi chi tiết đều được nghĩ tới cách chu đáo. Hoàng thượng còn phái quân lính và cẩn thận đi trước để loan báo cho dân chúng dọn đường. Vậy xin cho thần được phép hỏi: thế thì lần này hoàng thượng đã chuẩn bị những gì cho cuộc hành trình đến nơi xa xăm nhất và quan trọng nhất như thế này?

Nhà vua trả lời:

- Nói cho thật và nói cho đúng ra thì tao đã không chuẩn bị gì cho cuộc hành trình quan trọng nhất này của cuộc đời ta cả. Ta cứ tiếp tục hoãn lại, hết lần này đến lần khác, hết dịp này sang dịp khác, và bây giờ thì đã quá trễ mất rồi, ta không còn thời giờ và cơ hội khác nữa.

Người khờ dại nghiêng mình cúi đầu trước mặt vua với cây gậy cầm trên tay, dơ cao lên và nói:

- Tâu hoàng thương. Vậy xin hoàng thượng hãy nhận lấy cây gậy này, bởi vì hôm nay hạ thần đã tìm được một người còn khờ hơn chính hạ thần đây nữa.

*

*    *

Mỗi người chúng ta sinh ra để rồi chết. Ðiều đó xem ra quá phũ phàng, nhưng lại là sự thật không ai có thể phủ nhận được. Tất cả mỗi ngày của cuộc sống trần gian là những bước đi không ngừng đến gần định mệnh sau cùng của mỗi người. Vì thế, đối với người tín hữu, chuẩn bị chết lành phải là vấn đề quan trọng và nòng cốt hơn cả. Vậy phải làm gì để chuẩn bị sẵn sàng luôn cho giây phút quan trọng nhất đời đó? Phải làm gì để khi giờ chết đến chúng ta không phải ân hận vì đã quá trễ? Tức là để cho mình được dìm vào trong biển cả của ơn thánh và lòng nhân từ xót thương của Chúa Cha, nhờ công nghiệp của Chúa Kitô. Tức là chấp nhận Chúa Kitô là Ðấng cứu độ duy nhất của cuộc sống chúng ta với lòng tin tưởng vững vàng chỉ có Chúa mới dẫn đưa chúng ta đến cõi trường sinh.

Người trộm lành bị treo trên thập giá bên cạnh Chúa Giêsu chỉ cầu xin Chúa nhớ đến mình và đã được Ngài ban tặng cho cả nước thiên đàng. Ơn cứu độ là món quà Thiên Chúa ban nhưng không, chúng ta chỉ cần rộng mở tâm hồn để đón nhận với tất cả lòng khiêm tốn và biết ơn. Sự đóng góp của chúng ta vào phần thưởng sau này không gì hơn là mở cửa lòng sẵn sàng luôn để đón nhận kế hoạch của Chúa cho mỗi người. Nếu chúng ta chấp nhận sống với Chúa ngay ở đời này, chúng ta cũng sẽ được sống luôn mãi với Chúa sau này trên nước Trời. Tương lai vĩnh cửu tùy thuộc vào quyết định ngay trong từng giây phút hiện tại của mỗi người. Làm như thế tức là chấp nhận chết đi cho chính mình mỗi ngày một chút, để sống với Chúa mỗi ngày một hơn, chứ không cần phải đợi đến giây phút cuối cùng, khi đó thì thật là quá trễ mất rồi.

Lạy Chúa Giêsu, có những lúc xem ra thật đơn giản, dễ dàng sống với Chúa và sống cho Chúa, nhưng rồi con lại để cho mình bị chi phối bởi trăm công nghìn việc, vì trói buộc bởi đủ thứ dây ràng buộc.

Lạy Chúa, xin giúp con thêm lòng vững tin và xác tín rằng chỉ khi nào con chấp nhận sống với Chúa và sống cho Chúa, lúc đó con mới có thể chắc chắn là được ở gần bên Chúa. Xin Chúa giúp con can đảm quyết tâm ngay từ lúc này, đừng trì hoãn nữa. Xin Chúa đừng để con khi nào phải lìa xa Chúa.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page