Ánh Sáng Thế Gian

(72 Câu Chuyện Gợi Ý Suy Tư Và Cầu Nguyện

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 20 -

Cuộc Chiến Trường Kỳ

 

Một cây nến được đặt trên giá của cái tủ trà. Ðang lúc nó kiêu hãnh tự hào thì một luồng gió mạnh thổi qua cửa sổ, làm nó đổ nhào xuống nền gạch và bể tan từng mảnh. Tuy bị đau nhói, nhưng nó lại được dịp khám phá thêm một điều mới mẻ: Những viên gạch trên nền nhà quả là cứng rắn hơn nó nhiều. Cây nến bèn lên tiếng gợi chuyện:

- Này chị gạch ơi, em ở gần chị đây từ lâu rồi và nhiều lần muốn làm quen với chị, nhưng không biết nói gì. Hôm nay, xin được phép hỏi chị điều này nhé: Chị làm thế nào, có bí quyết gì mà trở nên cứng rắn như vậy, chị có sức chịu đựng bước chân của bao nhiêu người hàng ngày đè dẵm lên chị, chị chịu nóng chịu lạnh và cái gì cũng chịu đựng được? Ước chi em cũng được trở nên cứng rắn như chị vậy.

Viên gạch vui vẻ đáp:

- Có gì lạ đâu. Chị nói cho em nghe ngay đây: người ta lấy đất sét, rồi trộn với nước, đặt vào khuôn, cắt thành từng mảnh, rồi đặt vào lò lửa thật nóng. Người ta nướng chị trong lò lửa mấy ngày liền. Nhờ đó mà chị mới được trở nên cứng rắn và có sức chịu đựng mọi sự như thế này đây.

Cây nến lắng nghe và im lặng suy nghĩ hồi lâu. Nó cảm thấy khó chịu với thân phận mềm dẻo của mình và tự nhủ: "Trên đời này, để có thể tồn tại lâu dài cần phải trở nên cứng rắn như gạch vậy".

Từ ngày đó, ước muốn trở nên cứng rắn như gạch đá càng ngày càng thêm mãnh liệt và nó quyết chí tìm đường thoát khỏi thân phận mềm dẻo của nến sáp. Sau khi đã được bà chủ nhà đặt cây nến lại trên tủ trà. Nó âm thầm chờ đợi một cơ hội tốt. Hôm đó đương ngoài trời giá lạnh, lửa trong lò sưởi bừng bừng cháy sáng. Thế là nến ta nhắm mắt, nhún chân lao mình vào giữa lò sưởi. Nhưng nào có ngờ đâu, nến ta chưa kịp mở mắt nhận ra sự khờ dại của mình, thì đã bị những ngọn lửa hồng nuốt chửng mất rồi.

*

*   *

Chúng ta thường nghe nói: "Ðứng núi này trông núi nọ". Ðó là thái độ của những người không hài lòng với chính mình vì không biết khám phá ra giá trị sâu xa của mình, cũng không biết quí trọng điều hay cái tốt nơi chính bản thân mình. Chúng ta thường dễ phân bì, thích so sánh với cái nhìn chủ quan và qua nông cạn dựa trên những cái vỏ bên ngoài, những điều mình ưa thích, những cái lợi trước mắt, thay vì đi sâu vào bản chất bên trong.

Trái lại, Thiên Chúa là Ðấng giàu sang và quyền phép vô cùng, Ngài tạo dựng mỗi người độc nhất vô nhị với mục đích riêng biệt. Mỗi người chào đời với một dự định tốt đẹp của Chúa và với hành trang thích hợp, để có thể chu toàn sứ mệnh cao cả ấy. Tuy nhiên, hành trang đó không phải rõ ràng ngay trước mắt, nhưng nó ở trên vai, cần được khám phá luôn mãi. Biết nhận định sứ mệnh đó, biết quý trọng và tận dụng những khả năng sẵn có, thay vì mơ mộng hão huyền gì khác, tức là bước đầu tiên của cuộc hành trình dẫn tới hạnh phúc mà Thiên Chúa đã muốn dành sẵn cho mỗi người.

Cuộc sống là một cuộc chiến trường kỳ, chúng ta hãy bằng lòng với quá khứ của mình, để trong hiện tại có thể thưởng thức được những kết quả của công việc chúng ta làm. Ðừng quá vội vã trên bước đường của cuộc sống, cũng đừng tìm kiếm con đường tắt hay có tham vọng nhảy qua một vài bực, chúng ta hãy kiên nhẫn đi từng bước một, thực hiện từng công việc, tức là đang chiến đấu và chiến thắng vậy. Ðiều gì chúng ta chinh phục được sẽ thuộc về chúng ta, không ai có thể cướp giật lấy đi được. Ðó là kết quả của ý muốn, của những khó nhọc, của cố gắng và của sự trợ giúp của ơn thánh. Ðừng bận tâm làm chi đến những gì thuộc về người khác. Ðiều quan trọng là mỗi người hãy nên quan tâm đến điều Thiên Chúa ban cho mình, những gì Ngài muốn nơi mỗi người, bởi vì chỉ ở đó mỗi người chúng ta mới phải chịu trách nhiệm trước hết mà thôi.

Lạy Thiên Chúa là Cha nhân từ và là Ðấng tạo dựng nên con. Chúa biết tên con ngay từ trước khi con chào đời. Chúa đếm được từng tế bào của cơ thể, từng nhịp đập của trái tim và từng sợi tóc trên đầu của con. Chúa thấu tỏ từng tư tưởng, từng lời nói cả khi con chưa thốt ra trên miệng. Chúa tạo dựng con cách nhiệm mầu và cả cuộc sống con quả là mầu nhiệm ai có thể thấu suốt được nếu không phải chỉ một mình Chúa mà thôi.

Vậy, Lạy Chúa, xin giúp con biết nhìn mọi sự với cái nhìn của Chúa, nhìn bản thân con trong ánh sáng quan phòng đầy tình thương của Chúa, để con chỉ tìm kiếm những gì Chúa muốn và trung thành những gì làm vui lòng Chúa mà thôi.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page