Ánh Sáng Thế Gian

(72 Câu Chuyện Gợi Ý Suy Tư Và Cầu Nguyện

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


- 04 -

Tia Sáng Mặt Trời

 

Như Mai sống trong gia đình với bà ngoại. Bà cụ đã ngoài chín mươi tuổi. Tóc bạc trắng như mây và gương mặt đầy những nếp nhăn. Nhà của bé ở trên một ngọn đồi, nhìn xuống phía trước là biển rộng mênh mông, nhìn lên phía sau là những ngọn núi cao. Mỗi buổi sáng, ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ phía đông soi ánh sáng mọi sự trong nhà. Nhưng căn phòng của bà ngoại hướng về phía bắc, nên ánh sáng mặt trời không hề chiếu soi vào được.

Một hôm, bé hỏi ba:

- Ba ơi, tại sao mặt trời không chiếu sáng vào căn phòng của bà vậy? Con biết là bà ngoại rất thích ánh sáng mặt trời.

Ba trả lời:

- Bởi vì mặt trời mọc lên ở hướng đông, không thể nào thấy cửa sổ ở phía Bắc được.

Bé ngây thơ hỏi tiếp:

- Ba ơi, vậy có thể xây nhà để cửa sổ phòng của bà ngoại hướng về phía đông được không?

- Ðiều đó quá khó khăn, ba không thể nào làm được, nếu không phá nhà đi xây lại.

- Thế bà ngoại không được nhìn thấy ánh sáng lọt vào trong phòng của bà ư?

- Dĩ nhiên là không. Nhưng con vẫn có thể đem cho ngoại mỗi ngày một ít tia sáng mặt trời.

Từ hôm đó, bé Như Mai bắt đầu suy nghĩ: "Phải làm thế nào để mỗi ngày đem đến cho bà ngoại một ít tia sáng mặt trời?" Mỗi lần chạy chơi ngoài đồng cỏ, nhìn ngắm những bông hoa muôn màu sắc, như mĩm cười và nhảy múa dưới ánh mặt trời, bé cảm thấy vui mừng và chỉ muốn đem tới cho bà ngoại những tia sáng mặt trời ấy.

Một hôm, bé chợt thấy tấm áo của bé rực sáng dưới ánh mặt trời, bé liền lấy hai tà áo gói trọn những tia sáng ấy và chạy vào phòng vui mừng nói:

- Ngoại ơi, cháu đem cho ngoại những tia sáng mặt trời tuyệt đẹp đây này.

Như Mai mở tà áo ra, ôi thôi, chặng còn tia sáng nào nữa. Bà đọc được tấm lòng hiếu thảo của bé, bà ngoại vui vẻ nói:

- Những tia sáng mặt trời đã chạy hết vào cặp mắt của cháu rồi. Ngoại không cần thấy tia sáng mặt trời nữa. Có cháu ở đây cũng đủ làm cho ngoại sung sướng lắm rồi.

Tuy bé Như Mai chẳng hiểu lời bà ngoại nói, nhưng bé cũng cảm thấy hài lòng vì đã làm cho Bà sung sướng rồi. Từ đó, cứ mỗi buổi sáng sau khi chạy chơi ngoài bãi cỏ vườn hoa, bé đều chạy tới căn phòng của bà để đem cho bà một chút tia sáng mặt trời, qua ánh nắng trong sáng và nụ cười hồn nhiên của bé.

*

*     *

Với tâm hồn đơn sơ chân thật. bé Như Mai đã hiểu được rằng bé có thể trở nên như ánh sáng mặt trời làm sưởi ấm và tăng thêm niềm vui cho bà ngoại, bằng sự hiện diện hồn nhiên của bé.

Thế nhưng, con người của xã hội hưởng thụ và tiêu thụ sai lầm biết bao khi họ muốn thay thế sự hiện diện bằng những món quà vật chất rất đắt tiền. Người ta bọn chen làm việc để làm giàu, để được ăn sung mặc sướng, nhưng không còn biết dành thời giờ để lắng nghe và để hiện diện bên cạnh những người thân của họ nữa. Có những gia đình quá giàu sang về mặt vật chất, nhưng lại cũng thật bất hạnh. Tuy họ chìm ngập trong sự giàu sang và vinh dự, không thiếu một thứ vật chất nào, nhưng lại thiếu điều căn bản hơn cả cho cuộc sống con người, đó là tình thương, là sự ân cần quan tâm đến người mình thương mến.

Biết bao nhiêu người già cả ốm đau đang chết dần chết mòn trong những ngôi nhà dưỡng lão với đủ mọi thứ tiên nghi sang trọng, nhưng hoàn toàn vắng nụ cười, tiếng nói của con cháu. Lấy gì để thay thế được sự hiện diện sống động của những con người thật với trái tim rung động, biết cảm thông chia sẻ, và với ánh mắt đầy ình thương sưởi ấm như những tia sáng mặt trời.

Lạy Chúa Giêsu, xin chiếu tỏa trên con, ánh sáng tình thương của Chúa, và xin dạy con bước đi ngay trong đêm tối cũng như giữa ban ngày. Xin giúp con biết quảng đại chia sẻ ánh sáng tình thương của Chúa cho những người đang ngồi trong bóng tối của cô đơn, buồn tủi, cho những cánh tay rã rời vì thất bại, tìm lại được sức sống tươi trẻ, để xây dựng một thế giới mới đượm thắm hơi ấm tình Chúa và tình người.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page