Nước Mắt và Hạnh Phúc
(Những bài Suy Niệm Và Cầu Nguyện
của Linh Mục Nguyễn Tầm Thường, SJ.)
Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia
- 01 -
Vào Tập
Nước Mắt và Hạnh Phúc là một thứ ngôn ngữ của nguyện cầu. Trong nước mắt đắng cay có lời nguyện thống khổ. Với hạnh phúc, có lời nguyện vui mừng. Nước mắt ăn năn là lời thầm của dòng kinh sám hối.
Nước Mắt và Hạnh Phúc cũng là ngôn ngữ của niềm tin. Nhiều lúc phải khóc để xin một ân sủng. Có khi ân sủng chỉ được ban tặng khi có nước mắt. Khóc là lời mời gọi vào niềm tin. Và, niềm tin, nhiều khi đòi có mặt của tiếng khóc. Hạnh phúc cũng thế, không có hạnh phúc nào khuất bóng của niềm tin. Tin Chúa là Cha. Tin người là bạn. Tin cuộc đời có ý nghĩa.
Nói đến niềm tin, đến lời cầu nguyện là nói đến một thế giới phổ quát. Ai cũng có niềm tin. Ai cũng cầu nguyện. Nước mắt và hạnh phúc cũng vậy. Hạnh phúc chẳng của riêng ai. Nước mắt cũng mãi mãi là của chung, ai cũng có thể khóc. Nhưng trong thế giới phổ quát ấy, niềm tin, lời nguyện, cũng như nước mắt và hạnh phúc lại là một cõi lòng riêng tư.
Niềm tin đối với Chúa, lời cầu nguyện dâng lên Ngài, đây là mối liên hệ rất riêng biệt của một cá nhân với Chúa mà thôi. Trong mối liên hệ với Chúa, mỗi người đều có những thao thức biệt lập, suy tư cá thể. Vì thế, Nước Mắt và Hạnh Phúc lời phiên dịch ấy cũng rất riêng tư. Bởi vậy, những gì tôi viết ở đây chỉ là những suy tư và ưu tư riêng cho mình: cảm tạ cho ân tình đã lãnh nhận, lo âu con đường mình phải đi, băn khoăn về yếu đuối, tìm kiếm những thiếu thốn trong cuộc sống thiêng liêng, tin tưởng vào lòng nhân từ của Người gọi.
Chỉ có một người gọi là Chúa, một Phép Rửa là ngõ vào, một Giáo Hội là lối sống, một Phục Sinh là niềm tin, thì dù suy tư và ưu tư của mỗi người có rất khác, rất tư riêng, nước mắt và hạnh phúc của mỗi người có riêng tư, khác biệt cũng vẫn là gần gũi, có thể chia sẻ được với nhau. Tôi tin rằng cuộc sống đức tin của người khác giúp tôi sống đức tin của mình. Tôi cũng tin rằng con đường về Nhà Cha không phải là con đường cô đơn, vắng vẻ. Chúa muốn tôi đi chung với mọi người. Như thế, Nước Mắt và Hạnh Phúc dù chỉ là những suy tư và ưu tư của riêng mình cũng có thể là lời gọi gởi tới người bên cạnh để xin cùng được hành trình trên con đường ấy: Ðường về với Chúa.
Nguyễn Tầm Thường
Kỷ niệm
Thụ Phong Linh Mục
Denver, 10/06/1989