Phép lạ La-vang, là cảnh hoang vu, rừng núi nay trở thành nhà tinh thần của những Kitô hữu Việt Nam: Chúng ta quay về đó để hâm nóng lòng nhiệt thành sống đạo, đi đến để cầu nguyện, nhớ đến để tin tưởng, hy vọng và lên đường phục vụ quê hưong và giáo hội.
Chúng ta tuyên xưng với
mọi người Sứ-điệp Hy-vọng
của Mẹ La-vang.
"Hãy tin tưởng vào Mẹ, hãy
chịu đựng thử thách trong
hoan hỷ vì Mẹ đã nhận lời
con. Từ nay ai đến chốn nầy
kêu cầu Mẹ sẽ được
toại nguyện".
Thời đại nầy gặp một thách đố lớn nhất: Hy vọng - Nhiều người không biết hy vọng vào đâu, họ không biết sau cuộc đời nầy họ sẽ thế nào? Mặc dù hưởng thụ bao lạc thú, đầy ắp tiền của họ không hy vọng. Số người tự tử ở các nước phát triển rất cao.
- Người công giáo là ánh sáng giữa đen tối, là muốn sống giữa thối nát và là hy vọng giữa một nhân loại thất vọng.
- Yêu Chúa là yêu trần gian. Mẹ say Chúa là Mẹ say trần gian. Hy vọng ở Chúa là hy vọng trần gian được cứu rỗi.
- Trên Thánh giá, Chúa nghèo lắm! Con chỉ xin Chúa Giêsu chịu đóng đinh một điều: Yêu thương, đau khổ và luôn luôn hy vọng.
- Có hạng "Công giáo đợi chờ", khoanh tay mong đợi niềm hy vọng đến.
- Có hạng người
"Công giáo thụ động", "trốn
tránh vô trách nhiệm".
Họ chỉ biết "nhìn lên" để
kêu cứu, mà không biết "nhìn
tới" để tiến, "nhìn
quanh" để chia sẻ, gánh vác.
Niềm hy vọng đang ở giữa
họ mà họ không hay!
- Làm một cuộc cách mạng: Ðừng đem đời người công giáo xa lìa môi trường, để quây quần quanh các việc thiêng liêng. Ðẩy người công giáo mang niềm hy vọng của mình xâm nhập môi trường.
- Chấm nầy nối tiếp
chấm kia, ngàn vạn chấm thành một
đường dài.
Phút nầy nối tiếp phút kia, muôn
triệu phút thành một đời
sống.
Chấm mỗi chấm cho đúng, đường
sẽ đẹp.
Sống mỗi phút cho tốt, đời
sẽ thánh.
Ðường hy vọng do mỗi chấm
hy vọng.
Ðời hy vọng do mỗi phút hy vọng.
(Ðường Hy vọng, trích chương 36 - Hy vọng)
Lạy ơn Ðức Mẹ
La-vang
Xin nghe con mọn thở than mấy lời,
Mẹ là Mẹ thật Chúa Trời
Mà Mẹ cũng thật Mẹ loài người
ta
Cúi xin xuống phước hà sa
Ðoái xem con cái thiết tha khẩn cầu.
Nầy con quỳ gối cúi đầu
Trước bàn thờ Mẹ xiết
bao ước nguyền:
Cho con một dạ kính tin
Kính thờ một Chúa hết tình
thảo ngay;
Rày con dâng tấm lòng nầy
Một niềm mến Mẹ từ nầy
về sau;
Lòng con rầy chỉ ước ao
Chết trong tay Mẹ phước nào lớn
hơn.
Lại xin Ðức Mẹ xuống ơn
Giữ gìn cha mẹ nhà con yên hàn;
Xin cho nước trị dân an
Nơi nơi nghe tiếng Phúc âm giảng
truyền;
Những người nghèo khổ tật
nguyền
Cầu liền đặng đã, xin liền
đặng vui.
Dập dìu kẻ tới người
lui
Trong Nam ngoài Bắc mọi người
giáo lương.
Nay con từ biệt thánh đường
Thân tuy cách đó, dạ thường
mến đây.
Chốn nầy, ngày nầy, hội nầy
Lòng nầy ghi tạc dám phai đá
vàng.
Lạy ơn Ðức Mẹ La-vang
Xin nghe con mọn thở than mấy lời.
A-men
F.X. Nguyễn Văn Thuận
Washington D.C. 22.VIII.1998
(Ghi lại hai bài giảng trong thánh lễ ngày 13.09.98 mừng kỷ niệm 200 năm Ðức Mẹ hiện ra tại La-vang, Quảng Trị tại Thánh đường Thánh Phaolô, Colmar, Pháp, trước cộng đồng người Việt Nam Công giáo vùng Alsace, và ngày 19.9.98 tại nguyện đường các Nữ tu Dòng Mến Thánh giá Huế tại Strasbourg, Pháp, của Ðức T.G.M. Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận)