Cứ chờ cứ đợi người khác, mà bản thân mình chả chịu làm gì. Mình có làm thì Chúa mới giúp được chứ. Chúa sinh ra mình không cần hỏi ý mình, nhưng để cứu mình Ngài phải cần đến sự cộng tác của ta.
Có bà suốt ngày cầu với Chúa: Con bao nhiêu ngày tháng hy sinh cho cộng đoàn. Nấu cơm, nấu chè, hết việc này đến chuyện nọ. Ðâu cũng có mặt. Giúp ngày không đủ tranh thủ giúp đêm giúp thêm giờ nghỉ! Con chỉ xin Chúa có một điều, vậy mà Chúa không chịu đoái nghe. - Chứ con xin điều gì? - Dạ xin Chúa cho con trúng vé số, chỉ cần trúng một lần độc đắc thôi! - Ừ mà Chúa cũng đang đợi bà đây! - Dạ Chúa đợi gì con đây? - Thì Ta đang đợi bà mua vé số!
Trong một vụ lụt xe cứu thương rảo khắp phố phường kêu gọi người dân rời nhà di chuyển lên nơi cao để tránh nước lũ. Ông bố của một gia đình bảo với con cháu: Tụi bây đứa nào đi thì đi, còn tao không đi; tin tưởng phó thác vào Chúa thì sao Ngài bỏ rơi được. Nước lũ tới, dâng cao. Ghe cấp cứu lại kêu gào tản cư gấp. Ông già kê bàn kê ghế leo lên rồi giục: Mẹ con bây đi thì đi nhanh lên, tao không. Nước tiếp tục dâng cao, ông già leo lên mái nhà ngồi. Máy bay trực thăng lượn qua lượn lại, thả dây kêu gọi ông di tản. Ông nhất quyết không đi, bởi tin rằng có Chúa che chở. Và nước ngập cuốn ông đi luôn. Ông gặp thánh Phêrô. Thánh Phêrô hỏi sao lại dạt vào đây. Ông già bực bội trách cứ, tại sao con đặt hết tin tưởng vào Chúa mà Ngài không cứu sống, lại để con chết trôi chết nổi thế này và ông yêu cầu thánh Phêrô mở cửa đưa ông vào Thiên đàng cấp tốc. Thánh Phêrô ngạc nhiên đáp lại: Chúa có cứu ông chứ! Ông có nghe đài báo tin không? - Có. Ông nghe xe cứu thương kêu gọi không? - Có. Ông có thấy ghe máy, trực thăng đến cứu không? - Có. Tại sao ông bảo Chúa bỏ ông?
Với những giới
hạn của con
Chúa nhân từ vô cùng, Chúa
hiểu lòng con, và sự yếu hèn
của con,
nên Chúa không bỏ con.
Chúa công bình vô cùng, nên
Ngài không đòi hỏi sự gì
vượt quá sức con.
Con sung sướng vô cùng khi suy ngắm
Chúa công minh vô cùng
và con giao phó tất cả, tất cả
trong tay Chúa.
Kinh nghiệm đã cho con thấy,
Những lúc đường con đi
gặp khó khăn muôn vàn,
Ðêm tối, thử thách hầu
như không có lối thoát,
Chúa không bỏ con, vì Chúa công
minh vô cùng.
Lúc con hầu như sắp ngã quỵ
dưới sức mạnh của sự
dữ,
Chúa vẫn không bỏ con,
Ngài ở gần con hơn bao giờ
cả.
Lúc con muốn thất vọng buông xuôi,
Vì trong ngoài gặp bao nhiêu trở
ngại như vũ bão,
để xuyên tạc thiện chí của
con, hoạt động của con, Chúa vẫn
không bỏ con.
Vì chính những lúc ấy, Chúa
Thánh Thần dạy dỗ con phải làm
gì, phải nói gì.
Chúa Thánh Thần tiếp tục đổ
hy vọng vào tim con đang héo hắt.
Ngài bảo đảm cho con rằng:
"Không bao giờ Chúa bỏ mặc
con với giới hạn của con"
(Lc. 12, 11-12).
Vì nếu làm như thế thì Chúa
không còn là Chúa nữa.