Là trung thành với Thiên Chúa, với Hội thánh, với Tổ tiên, với Tổ quốc
Nhìn lên, tôi sống mối tương quan với cha mẹ, ông bà, tổ tiên, và cao hơn cả là Ðấng Tối cao - Thiên Chúa, Tổ của tổ tiên, người Cha chung của nhân loại.
Với Thiên Chúa
tôi trung thành:
"Ngươi phải yêu mến Thiên
Chúa là Thiên Chúa của ngươi,
hết lòng, hết linh hồn, hết trí
khôn và hết sức lực ngươi"
(Mc 12, 30).
Tôi tôn vinh những người được Thiên Chúa gửi đến để chuyển nguồn sống của Ngài đến cho tôi, cho tôi được làm người Việt Nam Công Giáo hôm nay: họ là cha mẹ, ông bà, tổ tiên, và Giáo Hội tôi.
Các tôn giáo của nước tôi, truyền thống văn hoá dân tộc tôi dạy tôi biết thảo kính cha mẹ, ông bà, tưởng nhớ biết ơn tổ tiên, tôn vinh tổ quốc, non sông đất nước, quê hương mà bao thế hệ cha ông đi trước đã đổ xương máu để vun trồng và bảo vệ. Ðó là gia sản chung, niềm tin chung của truyền thống văn hoá đồng bào tôi qua Ðạo Ông-bà.
Nhưng tôi "Tôi đã
làm gì về ơn Phép Rửa
của tôi?"
Ðây là câu nói của Ðức
Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã chuyển
đến người Kitô hữu
Pháp trong chuyến viếng thăm quốc
gia nầy của Ngài vào dịp lễ
Mừng kỷ niệm 1,500 năm Vua Clovis chịu
phép rửa. Vì đã nhận phép
rửa tội, tôi được mang
danh Kitô hữu, nhưng cuộc sống của
tôi có phải là hình ảnh trung
thực của Ðức Kitô, là
chứng nhân tình yêu Thiên Chúa
mà Ðức Kitô đã từng
thực hiện, hay là tôi đã
mang danh mà không sống thực, và
lắm lúc tôi đã sống như
kẻ phản chứng. Thánh Gandhi đã
từng phát biểu thành thật rằng:
"Tôi yêu Ðức Kitô, nhưng
không thích Kitô hữu".
Làm Kitô hữu chân thực, tôi không thể không biết đến Ðức Kitô là ai, hay không học hỏi Phúc âm, thờ ơ và dững dưng với giáo hội là thân thể sống động của Ngài!
Là Kitô hữu trung kiên tôi không thể không sống đạo, nghĩa là sống như Ðức Kitô đã sống, bằng lời nói, việc làm để rao truyền Nước Thiên Chúa ở giữa mọi người.
Là Kitô hữu chí tình, tôi không thể nguội lạnh, không thấm nhập cuộc sống của Thiên Chúa trong Chúa Kitô qua các bí tích; và không thể chấp nhận làm một tế bào chết, ù lì, thụ động, không cảm xúc bên cạnh muôn ngàn tế bào sống động làm nên Giáo hội của Chúa.
Là người con của Tổ Quốc Việt Nam, tôi không thể chỉ biết tôn vinh quá khứ của tổ tiên bằng lời nói, nhưng còn phải dấn thân phục vụ cuộc sống cộng đồng người Việt trước mắt, đóng góp sức lực của mình kiến tạo hoà bình và thịnh vượng cho đồng bào quê hương hôm nay cũng như tương lai.
1- Chỉ có Thiên Chúa
mới có thể ban đức Tin
Nhưng bạn có thể là chứng
nhân của đức Tin
2- Chỉ có Thiên Chúa
mới có thể ban đức Cậy
Nhưng bạn có thể mang tin tưởng
đến cho tha nhân
3- Chỉ có Thiên Chúa
mới có thể ban đức Ái
Nhưng bạn có thể chỉ cho người
khác biết bạn phải yêu thế
nào.
4- Chỉ có Thiên Chúa
mới có thể ban bình An
Nhưng bạn có thể gieo rắc sự
hiệp nhất
5- Chỉ có Thiên Chúa
mới có thể ban sức mạnh
Nhưng bạn có thể ở bên cạnh
để nâng đỡ người
thất vọng.
6- Chỉ có Thiên Chúa
là đường đi
Nhưng bạn có thể chỉ con đường
ấy cho anh chị em
7- Chỉ có Thiên Chúa
là ánh sáng
Nhưng bạn có thể làm ánh sáng
đó toả rạng trước mặt
tha nhân
8- Chỉ có Thiên Chúa
là sự sống
Nhưng bạn có thể truyền cho người
khác ý chí muốn sống.
9- Chỉ có Thiên Chúa
làm được những điều
dường như không thể được,
Nhưng bạn có thể làm những
điều có thể được;
10- Chỉ có Thiên Chúa
là Ðấng tự hữu
Nhưng Ngài muốn nhờ vào bạn