Tôi phải sống ngày hôm nay như ngày cuối cùng của đời tôi
Mỗi giây phút tôi sống không bao giờ lặp lại; và không ai thay thế tôi để sống cuộc đời riêng tư, nhân cách có một không hai của tôi.
Tôi hoàn thành giá trị con người tôi trong khung cảnh của giây phút nầy, ngày hôm nay với những điều kiện hiện đang có; từng giây phút hiện tại đó tôi đưa cuộc sống Thần thánh của Thiên Chúa vào thời gian hiện tại của tôi; từng giây phút hiện tại tôi chuyển mỗi công việc nhỏ bé của tôi thành hành động của Thiên Chúa.
Tôi không chờ đợi trong ảo tưởng, nghĩ rằng rồi ra một ngày mai nào đó tôi sẽ thật sự bắt đầu sống, bắt đầu hoán cải, bắt đầu dấn thân...
Các tôn giáo đã
cống hiến cho chúng ta câu châm ngôn:
"Hãy sống ngày hôm nay như ngày
cuối đời mình", để
chúng ta trở về cõi thực,
canh tân nếp sống.
Mẹ Tê-rê-xa có lần
đã phát biểu:
"Tôi dâng lễ nầy như là
lễ đầu tiên, như là lễ
cuối cùng và như là lễ độc
nhất của đời tôi".
Thật vậy, nếu mình nhận thức được mỗi giây phút mình sống, mỗi cử chỉ, lời nói của mình là duy nhất, cuối cùng, thì cách cư xử mình sẽ tốt đẹp hơn biết bao nhiêu! Cuộc sống gia đình, bạn bè, sẽ tràn đầy yêu thương và hạnh phúc.
Những căn bệnh ảo tưởng, đợi chờ lại là mối nguy cơ, luôn đe dọa nhân cách chúng ta. Ðể cảnh tĩnh nguy cơ của căn bệnh "ngày mai rồi sẽ tính" nầy, người ta thường kể cho nhau nghe câu chuyện ngụ ngôn sau đây:
"Ngày kia Vua quỷ hỏi
các quỷ cố vấn:
- Làm thế nào để người
trên trần thế sa đọa và thua
mình?
Các cố vấn đề nghị nên
phỉnh gạt người ta rằng không
có Thiên Chúa, hoặc không có
trừng phạt gì ở đời
nầy và đời sau. Vua quỷ suy
nghĩ và chê các ý kiến đó
không hữu hiệu. Sau đó một
hồi lâu, một quỷ nhỏ lại lên
tiếng đề nghị: "Xin Vua quỷ cứ
nói với họ là ngày giờ
còn rộng, còn dài, hãy thư thả
rồi sẽ tính".
Vua quỷ vội đứng dậy, vỗ
tay khen hay:
- Ðúng, mầy nói đúng, chỉ
có cách nầy mới làm cho con
người an tâm mà xa thần thánh
và không lo sợ trừng phạt,
bấy giờ ta sẽ mặc sức
xúi dục chúng sa đọa theo ý
của ta".
Các thánh cũng sống
trên quả đất nầy như con,
Các ngài cũng sống cùng thời
gian với các người khác,
Ai cũng một ngày 24 giờ.
Ngày của các thánh không dài
hơn một phút.
Các thánh không sống lâu hơn
con,
Phanxicô Xaviê 46 tuổi,
Têrêxa Hài Ðồng 24 tuổi,
Rosa De Line 31 tuổi.
Nhưng thời gian của các thánh
có một sự cô đọng,
một tỉ trọng đặc biệt,
vì nó có giá trị đời
đời, nó có tính trường
cửu.
Con có thể sánh một nông dân,
một công nhân,
một giờ lao động của họ đáng
giá 1,000 đồng, 1,500 đồng, 3,000
đồng...
Nhưng một nhà kinh tế, kỷ nghệ,
tài chánh,
có khi một phút của họ, một quyết
định đáng giá bạc triệu,
bạc tỷ.
Chúa hành động trong các thánh,
các thánh cộng tác với Chúa.
Một giờ làm việc của Chúa
là vô giá!
Sự thánh thiện được xây
dựng trong giây phút hiện tại.
Không ai có thể nên Thánh lui cho
quá khứ.
Cũng không ai có thể nên Thánh
trước cho tương lai.
Vì thế mà vị Thánh sử
dụng phút hiện tại.
Mỗi giây phút, không bỏ lỡ
phút nào, để đáp lại
tình yêu Chúa với tất cả
tâm hồn.
Vị Thánh sống trong hiện tại trong một
đại dương bình an vô hạn,
Vì Ngài đã sống trong sự
đời đời.
Mà đời đời là
một hiện tại vĩnh cửu.