Con uống nước
mát mà họng vẫn khô ran,
vì bên con còn có
người đang khát.
Con vui cười mà
nước mắt tuôn rơi,
vì bên con còn có
người phiền muộn.
Con sáng mắt mà
vẫn ở trong bóng đêm,
vì bên con còn có
người mù tối.
Con mặc áo đẹp
mà vẫn rách tả tơi,
vì bên con còn có
người trần trụi.
Con nằm trong nệm êm
mà vẫn thao thức,
vì bên con còn có
bao người thiếu thốn.
(Myrtle Householder)